QĐND - Trong
suốt 36 năm trước khi trở về quê hương lần đầu tiên, Tổng biên tập kiêm nhà báo
Việt kiều Nguyễn Phương Hùng của trang web hải ngoại kbchn.net thừa nhận, đó là
quãng thời gian ông mù tịt thông tin về tình hình đất nước và đã không ít lần
tham gia các cuộc biểu tình chống đối Việt Nam ở Mỹ. Nhưng sau lần đầu trở về
quê hương, ông đã thay đổi hẳn cách nhìn về Việt Nam. Chia sẻ với phóng viên
Báo Quân đội nhân dân, ông Hùng đã tâm sự nhiều câu chuyện trong hành trình
“trở về” nguồn cội...
Vượt
qua quá khứ nặng nề
- Xin ông cho biết
ông đã trở về Việt Nam bao nhiêu lần?
- Lần đầu tiên tôi
về nước là vào tháng 9-2011 để dự Hội nghị Người Việt Nam ở nước ngoài lần thứ
nhất. Từ đó đến nay, tổng cộng tôi đã trở về 6 lần trong 18 tháng. Lần nào về
tôi cũng chụp rất nhiều ảnh, quay những thước phim phóng sự, tư liệu… rồi đưa
lên trang web kbchn.net.
- Vậy trước đây
cũng như hiện nay, trang web của ông tập trung vào những nội dung gì?
- Từng là một cựu
quân nhân dưới chế độ Việt Nam Cộng hòa nên tôi muốn lập ra một trang web để
lưu giữ và ghi lại lịch sử của những người lính dưới chế độ này. Nhưng giờ đây,
hai phần ba tin tức của trang web là các tin trong nước, có thể do tôi tự viết
hoặc chọn lọc đăng lại của báo chí trong nước.
- Ông có thể cho
biết do đâu ông quyết định thay đổi như vậy?
- Ngay lần trở về
đầu tiên đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ. Tại sao mình mãi ám ảnh, than vãn về
quá khứ để cuối cùng cũng chẳng giải quyết được gì, trong khi đất nước Việt Nam
đã và đang có rất nhiều sự thay đổi? Thực sự tôi đã bị bất ngờ trước những hình
ảnh thực của đất nước sau 36 năm lưu lạc, không như những gì tôi hình dung và
tưởng tượng.
Nhà báo Nguyễn Phương Hùng. Ảnh: Xuân Phong. |
Thực tế, suy nghĩ
của tôi đã bắt đầu có chuyển biến từ năm 1995, sau khi Tổng thống Mỹ Bin
Clin-tơn dỡ bỏ cấm vận chống Việt Nam. Khi đó, tôi đã viết một lá thư cho ông
Bin Clin-tơn, trong đó đặt câu hỏi người Mỹ quan niệm thế nào là nhân quyền? Mỹ
đã công nhận Việt Nam là nơi có nhân quyền hay sao mà đã giải tỏa cấm vận? Tôi
đã nhận được câu trả lời rằng chủ trương của nước Mỹ là họ muốn đặt vấn đề liên
kết tất cả các nước trên thế giới. Từ đó, tôi nghĩ rằng như vậy là người Mỹ đã
công nhận Việt Nam là một quốc gia trong cộng đồng thế giới. Tôi cũng nghĩ, dỡ
bỏ cấm vận sẽ đem lại lợi ích cho chính người Mỹ và nhân dân Việt Nam. Vậy hà
cớ gì mình là người Việt Nam lại quá nặng nề với quá khứ và có những hành động
đi ngược lại lợi ích dân tộc?
Bên Mỹ, sự thực là
vẫn còn một bộ phận nhỏ cộng đồng người Việt mang tâm lý nặng nề về quá khứ,
thậm chí có suy nghĩ và hành động cực đoan và dường như với họ rất khó thay
đổi. Nhưng tôi vẫn nghĩ, mình đã thay đổi được thì không lý gì họ lại không
thể.
- Như vậy, phải
chăng qua trang web của mình, ông mong giúp họ thay đổi cách nhìn?
- Tất nhiên là tôi
rất mong được như vậy nhưng chưa dám nói hiệu quả tới đâu. Tôi không bình luận
theo các chủ ý cá nhân của mình trong các tin, bài hay hình ảnh, clip đưa trên
web. Tôi chỉ đưa một cách khách quan, trung thực những hình ảnh đổi mới ở Việt
Nam, những hình ảnh đất nước đang trong quá trình xây dựng và phát triển, cùng
những thành công của giới trẻ…
Chúng tôi thống kê,
kbchn.net có lượng độc giả tại Mỹ nhiều gấp 5 lần trong nước. Điều đó chứng tỏ
cộng đồng Việt kiều bên Mỹ cũng rất quan tâm tìm hiểu đất nước.
Lời nhắn: “Ai chưa
về Việt Nam hãy về một lần cho biết”
- Vậy theo ông, tại
sao ở Mỹ vẫn có một bộ phận cộng đồng mang tâm lý chống lại đất nước và có các
hành động phá hoại trong nước?
- Từng là người
trong cuộc, tôi hiểu rất rõ nội tình chuyện này. Trong bộ phận nhỏ cộng đồng
chống đối hiện nay phần lớn là những người đã cao tuổi, không thạo về máy tính
hay Internet nên việc cập nhật thông tin về tình hình đất nước hạn chế. Họ đã
bị hướng dẫn sai lạc để hiểu lầm về tình hình đất nước. Cộng thêm những tư
tưởng cực đoan, lỗi thời nên càng dễ để bị lừa gạt bởi các trò xuyên tạc sự
thật mang mục đích chính trị.
Lý do quan trọng
nữa là những người này chưa một lần trở lại đất nước nên càng bị “mù lòa” trước
sự thật. Như trường hợp của tôi, nếu không có lần về Việt Nam tháng 9-2011, có
lẽ tôi sẽ không bao giờ mở mắt thấy được thực tế tình hình đất nước. Khi trở
lại Mỹ, nhiều người đã không tin những gì tôi nói, những gì tôi đưa lên trang
web. Họ còn cho tôi là ngụy biện để che đậy hoặc biện minh cho hành động
mà họ gọi là “phản bội” cộng đồng. Tôi cũng không hiểu tại sao họ lại coi việc
tôi quay trở về với cội nguồn dân tộc, với đại đa số đồng bào là sự “phản bội”.
Nhưng rồi dần dần
qua những chuyến đi sau này, với sản phẩm là những bức ảnh, thước phim video và
bài viết của tôi, đã có nhiều người bắt đầu tin và cũng báo tin cho tôi là họ
đã về Việt Nam như lời kêu gọi của tôi: “Ai chưa về Việt Nam hãy về một lần cho
biết” trên kênh truyền hình VTV4. Qua Báo Quân đội nhân dân, tôi cũng xin gửi
lại lời nhắn nhủ này tới kiều bào ở hải ngoại. Bà con hãy trở về và tự mình tìm
câu trả lời, chứ đừng tin vào những lời kể lại đã bị bóp méo nhằm mục đích
tuyên truyền sai trái, phản động về đất nước. Cũng có nhiều phản hồi từ độc giả
khuyến khích, động viên tôi tiếp tục những gì đang làm trên kbchn.net.
- Có cơ hội đi
nhiều nơi ở Việt Nam, ông có suy nghĩ gì khi một số tổ chức phản động lưu vong
ở Mỹ luôn đòi hỏi dân chủ, nhân quyền và tự do tôn giáo ở Việt Nam?
- Ở bên kia chúng
tôi cũng bị họ tuyên truyền là ở Việt Nam không có tự do tôn giáo, dân chủ và
nhân quyền nhằm lôi kéo nhiều người tham gia các hoạt động chống phá trong
nước. Tôi thừa nhận mình đã bị ít nhiều tác động. Nhưng đó là chuyện trước đây.
Những tuyên truyền về “đàn áp tôn giáo” ở Việt Nam đã hoàn toàn biến mất trong
tôi khi về nước, tôi được chứng kiến kiến trúc đồ sộ của Đại Chủng viện (Công
giáo) Long Khánh hay chùa Bái Đính ở Ninh Bình được công nhận là lớn nhất ở khu
vực Đông Nam Á. Làm sao có thể tin có đàn áp tôn giáo khi ở nhiều nơi tôi đi
qua, rất nhiều chùa chiền, nhà thờ được xây dựng dọc bên đường Quốc lộ 1 từ ngã
tư Tam Hiệp đến Long Khánh, với những buổi thánh lễ ngày chủ nhật giáo dân đứng
chật thánh đường, người dân tấp nập thăm viếng chùa chiền... Các tôn giáo như
Phật giáo, Công giáo, Tin lành, Hòa Hảo, Cao Đài và Hồi giáo tự do phát triển ở
Việt Nam. Lễ Phật đản vừa qua tôi cũng có mặt tại Việt Nam nên đã được chứng
kiến khắp nơi tưng bừng mừng Đức Thích Ca đản sinh. Ngoài tôn giáo, tín ngưỡng
cũng được tự do phát triển, thí dụ hầu đồng đã được phép tái hoạt động.
Tôi đã đi, đã thấy,
đã tin và vì đã tin nên tôi phải viết, viết sự thật bằng tiếng nói trung thực
của người làm báo. Những hình ảnh đó tôi đã đưa hết lên trang web rồi nhưng tôi
cũng không bình luận gì thêm để tự mọi người nhìn vào đó và suy ngẫm xem Việt
Nam có tự do tôn giáo hay không.
Tôi khâm phục!
- Ở Mỹ vẫn tồn tại
một số tổ chức phản động luôn rêu rao Việt Nam đàn áp nhân quyền. Vậy thực
chất hoạt động của các tổ chức này ở bên đó là như thế nào?
- Tôi công khai lên
án tất cả những tổ chức chống đối Nhà nước Việt Nam như Chính phủ Việt Nam tự
do của ông Nguyễn Hữu Chánh, Việt Nam cộng hòa Foundation của Hồ Văn Sinh, tổ
chức Việt Tân… Hay các tổ chức đòi tự do tôn giáo, dân chủ nhân quyền ở Việt
Nam của linh mục Nguyễn Hữu Lễ, Ngô Thị Hiển… Và nhất là tổ chức Mạng lưới nhân
quyền Việt Nam.
Thực ra, những tổ
chức này không gây được ảnh hưởng đáng kể cho cộng đồng bên đó. Như tổ chức
Mạng lưới nhân quyền Việt Nam đã tự trao giải nhân quyền cho toàn những người
chống phá Nhà nước Việt Nam để được xuất ngoại, do Việt Tân bảo trợ.
Các tổ chức này
luôn tìm cách đề nghị Mỹ đưa Việt Nam trở lại danh sách “Các quốc gia cần quan
tâm đặc biệt về tự do tôn giáo” (CPC). Nhưng tôi còn nhớ, có lần chính ông Đại
sứ Mỹ trước đây là Mai-cơn Mi-ha-lắc (Michael Michalak) đã nói rằng: “Muốn đặt
một quốc gia vào danh sách CPC đòi hỏi nhiều điều kiện. Tôi không thấy chúng ta
có lợi ích gì trong việc đưa Việt Nam trở lại danh sách này”.
Tựu trung các hành
động phản động đó đều nhằm nuôi tham vọng gây mất ổn định tình hình trong nước,
làm suy yếu và lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản…
Hiện nay họ đang
tích cực xúi giục người thiếu thiện chí trong nước đòi bỏ Điều 4 trong bản Dự
thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, thậm chí đòi bỏ cả bản Dự thảo sửa đổi Hiến
pháp.
Theo tôi biết, họ
sống dựa vào tiền của những thế lực thù địch với Việt Nam, nên cần nói và hành
động theo lập trường của các thế lực thù địch đó. Vì vậy họ buộc phải khoét sâu
vào các vấn đề như dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo… ở Việt Nam để có việc
làm nhằm nhận được tiền.
- Ông suy nghĩ thế
nào về những hành động này?
- Họ không chịu
hiểu một thực tế rằng, chính Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo đất nước vượt
qua thời kỳ khó khăn sau chiến tranh. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, đất nước Việt
Nam có thể nói đã có được thời gian hòa bình lâu dài và có sự phát triển gần
như “lột xác”. Đó chính là nhờ Việt Nam đã giữ được chính trị ổn định, tạo điều
kiện cho kinh tế phát triển, đời sống người dân được bảo đảm, vị thế của Việt
Nam được nâng cao trên trường quốc tế, được nhiều nước công nhận. Ở Việt Nam,
tôi không gặp lực lượng quân đội hay cảnh sát có vũ trang trên đường như ở Mỹ.
Điều đó chứng tỏ sự ổn định về an ninh chính trị ở Việt Nam, sự an toàn của người
dân được bảo đảm. Như thế chính là thiết thực bảo đảm nhân quyền cho người dân.
Tôi thực sự khâm
phục về khả năng điều hành đất nước của Nhà nước Việt Nam trong hơn 3 thập niên
qua. Tôi đã nhìn thấy những tòa nhà cao tầng từ những thành phố tôi đi qua như
Hà Nội, Quảng Ninh, Đà Nẵng, Huế, TP Hồ Chí Minh, Long Khánh và Cần Thơ cũng
như các thành phố khác của miền Tây Nam Bộ, cùng những khu resort sang trọng ở
Đà Nẵng… Tôi chưa có cơ hội đi hết những nơi khác ở Việt Nam, nhưng tôi tin
rằng cũng đã có nhiều đổi mới.
- Xin cảm ơn ông!
MỸ
HẠNH-XUÂN PHONG