Những người không có tư cách nói về “tự do báo chí” ở Việt Nam

QĐND - Nhân sự kiện một số nhà hoạt động gọi là "tự do và nhân quyền" của Việt Nam tới Hoa Kỳ, theo lời mời của các dân biểu Hoa Kỳ và một số tổ chức cổ xúy cho cái gọi là "tự do thông tin", Tổng biên tập trang mạng Viethaingoai.net tại Mỹ, ông John Lee, bút danh Amari tx, từ Houston đã dành riêng cho Báo Quân đội nhân dân bài viết, trong đó cho rằng, những nhà hoạt động này không có tư cách để nói về tự do báo chí ở Việt Nam... Báo Quân đội nhân dân xin được trích đăng.
Tưởng việc này chẳng ai quan tâm bởi mấy nhà hoạt động kiểu này sang Hoa Kỳ để làm mấy cái chuyện gây bất lợi cho Việt Nam đâu phải lần đầu tiên. Chuyến đi dù được tổ chức nhân Ngày Tự do báo chí thế giới (3-5) cho có vẻ khách quan nhưng cũng chẳng che giấu được ý đồ bôi nhọ, xuyên tạc Việt Nam của cả người mời lẫn người được mời. Vì đứng ra tổ chức và đài thọ cho các khách mời từ Việt Nam này không ai khác lại là một số cơ quan, tổ chức khét tiếng chống phá Việt Nam như Đài Châu Á tự do, Tổ chức Phóng viên không biên giới hay Đảng Việt Tân… Còn các "nhà hoạt động" có tên Nguyễn Thị Kim Chi, Ngô Nhật Đăng, Nguyễn Đình Hà, Tô Oanh và Lê Thanh Tùng chỉ là những cây viết tự do, không tên tuổi, chưa nói tới vấn đề tư cách hay đạo đức nghề nghiệp vì đã lợi dụng facebook hay blog để tuyên truyền những nội dung đi ngược lại lợi ích của chính quê hương mình.
Đông đảo phóng viên tác nghiệp tại buổi khai mạc Đại lễ Kỷ niệm 1000 năm Thăng Long-Hà Nội. Ảnh: Minh Trường.
Để xem họ làm gì ở Hoa Kỳ? Nghe đâu các khách mời này được tham gia một loạt sinh hoạt như điều trần tại Quốc hội Hoa Kỳ, thảo luận về những thử thách của việc khởi động một nền báo chí độc lập tại Việt Nam. Bên cạnh đó, các “nhà” này còn được mời tiếp xúc với Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, LHQ, một số dân biểu Mỹ, các tổ chức nhân quyền, công ty tin học, tham gia khóa huấn luyện về truyền thông và an ninh mạng. Tiếp xúc với một loạt cơ quan, tổ chức quan trọng bàn về một vấn đề quan trọng như thế, với bảng “thành tích đen” chống phá Việt Nam cùng trình độ có hạn như vậy, chẳng hiểu các vị khách mời đó lấy tư cách gì mà "đòi" tự do cho nền báo chí Việt Nam - nơi có nền báo chí được đánh giá là đang phát triển nhanh chóng?
Ở đây, cần làm rõ thực chất cái gọi là "tự do báo chí" của phương Tây và thực trạng hoạt động báo chí của Việt Nam hiện nay. Đối với báo chí phương Tây, tuy không can thiệp vào hoạt động báo chí, nhưng luật pháp của các quốc gia đều có những quy định nhằm ngăn chặn sự lạm quyền của báo chí. Chẳng hạn, các chính phủ đều phân biệt những thông tin nào được phép phổ biến cho công chúng và những thông tin nào thuộc loại phổ biến hạn chế hay tuyệt mật, không thể tiết lộ với mục đích bảo vệ lợi ích quốc gia. Hơn nữa, hầu hết các tổ chức làm báo của phương Tây đều tự đưa ra những quy định của tổ chức mình và yêu cầu những người thuộc tổ chức phải tuân thủ, chẳng hạn những tiêu chuẩn của việc hành nghề, hay còn gọi là hệ thống đạo đức báo chí. Mặt khác, các quốc gia Tây Âu và Bắc Mỹ cũng ban hành nhiều luật lệ nhằm ngăn ngừa sự vi phạm của người làm báo trong lúc hành nghề.
Bất chấp tự do tư tưởng, báo chí phương Tây đã bị các chính phủ phương Tây biến thành công cụ để bành trướng, áp đặt quan điểm phương Tây trên quy mô toàn cầu. Nhiều triệu đô-la đã và đang được đổ ra để phát triển một hệ thống báo chí hùng hậu nhằm quấy nhiễu tư tưởng ở tất cả các nước không cùng quan điểm. Diễn biến thế giới gần đây đã phản ánh khá sinh động điều ấy. Bằng cái gọi là “tự do báo chí”, một số cơ quan báo chí phương Tây đã thổi phồng lên các chiêu bài “chống khủng bố”, “săn lùng vũ khí hủy diệt", kiếm cớ “hợp pháp” để can thiệp quân sự một cách thô bạo vào những quốc gia có chủ quyền, ở nơi mệnh danh là mỏ “vàng đen” của thế giới.
Hẳn mọi người chưa thể quên báo chí phương Tây đã nhất loạt thổi phồng và làm rùm beng cái gọi là “nguy cơ I-rắc sở hữu và chế tạo vũ khí giết người hàng loạt”, rồi còn đưa tin I-rắc mua plutoni của một nước châu Phi để chế tạo bom hạt nhân. Tất cả chỉ nhằm phục vụ cho mưu đồ can thiệp bằng quân sự một cách thô bạo, bất chấp luật pháp quốc tế hòng chiếm đoạt và bảo vệ các lợi ích của những thế lực đứng đằng sau điều khiển những “công cụ” tuyên truyền nguy hiểm này. Đến khi cuộc chiến tranh I-rắc nổ ra, nhiều hãng thông tấn, nhiều tờ báo đưa tin không hợp “khẩu vị” của họ thì bị cấm đưa tin, bị kiểm duyệt. Chính quyền Mỹ đã kiểm soát rất chặt chẽ các báo, đài đưa tin chiến sự, họ chỉ đồng ý cho những hãng thông tấn, báo chí nào tuân theo những “Luật” do họ đặt ra. Những nhà báo đưa tin về sự thật tàn bạo của quân đội Mỹ gây ra đối với dân thường đã bị đe dọa.
Như vậy thì làm gì có cái gọi là “tự do báo chí” nằm ngoài sự kiểm soát của chính phủ như một số nước phương Tây vẫn tuyên bố và thúc đẩy. Đó thực chất chỉ là sử dụng báo chí để bảo vệ quyền lợi và sự thống trị của họ. Đó chính là thứ tự do giả dối, lừa gạt dư luận, thủ tiêu vai trò của báo chí chứ đâu phải vì tự do báo chí.
Đối với hoạt động báo chí ở Việt Nam, Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã khẳng định rõ quyền tự do báo chí. Mọi hoạt động báo chí đều phải phục vụ sự tiến bộ, công bằng xã hội, vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Luật Báo chí chỉ cấm các hoạt động báo chí đi ngược lại lợi ích tối cao của đất nước là độc lập, tự do của dân tộc, thành quả kết tinh sự hy sinh của biết bao thế hệ người Việt Nam mới giành được. Luật Báo chí cấm các hành động tuyên truyền chống lại con người. Luật Báo chí Việt Nam khẳng định, báo chí không chỉ là cơ quan của Đảng, Nhà nước, đoàn thể chính trị và tổ chức xã hội, nghề nghiệp,… mà còn là diễn đàn tin cậy của người dân.
Báo chí Việt Nam có quyền đề cập tất cả các vấn đề mà pháp luật không cấm. Pháp luật chỉ cấm báo chí tuyên truyền kích động bạo lực, kích dục, tuyên truyền cho chiến tranh, gây chia rẽ đoàn kết dân tộc. Đây là điều cần thiết với tất cả các nước tiến bộ trên thế giới, mong muốn xây dựng một xã hội hòa bình, ổn định, vì hạnh phúc. Báo chí Việt Nam đã tích cực tham gia đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng, quan liêu, phát hiện những việc làm trái với pháp luật, đi ngược lại lợi ích của nhân dân. Báo chí tham gia xây dựng đời sống mới, đấu tranh với những hủ tục, những tệ nạn xã hội.
Rõ ràng, ở Việt Nam, vai trò của báo chí ngày càng được khẳng định trong mọi lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa, nên không thể có cái gọi là “báo chí mất tự do” ở Việt Nam. Càng không thể coi sự quản lý báo chí bằng pháp luật ở Việt Nam là cản trở quyền tự do báo chí của người dân cũng như những hoạt động báo chí của các nhà báo. Đó chỉ là luận điệu của các vị chuyên hành nghề “vu khống” dựa trên một mớ những cái gọi là “bằng chứng” của một số người có tư tưởng xuất phát từ mưu đồ cá nhân, mưu toan quyền lực, với não trạng luôn đặt lợi ích cá nhân lên trên lợi ích dân tộc. Âu cũng là vì họ mong nhận được hậu thuẫn của các thế lực từ bên ngoài về tinh thần lẫn vật chất.
Ở Việt Nam có một số người cơ hội chính trị đã kết bè với nhau và liên kết với các tổ chức chống cộng cực đoan, các tổ chức thù địch với Việt Nam để phá hoại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Họ viết báo, hồi ký phát tán ra ngoài với những lời lẽ hằn học, bêu riếu, vu cáo, nhổ toẹt vào những hy sinh vô cùng to lớn của các thế hệ đi trước, trong đó có cả những người thân của họ trong các cuộc chiến tranh vệ quốc. Họ rên rỉ rằng, ở đất nước này không có “tự do báo chí”, rằng thì phải “viết báo trong vòng kìm kẹp của luật”… Nên dù có khoác lên người chiếc “áo” mỹ miều “tự do báo chí” thì cũng không che giấu được bản chất đen tối, xấu xa thật sự bên trong.
AMARI TX (Houston)

Điều trần…một phía, làm sao khách quan?

QĐND - “Đến hẹn lại lên”, cứ tới ngày Tự do báo chí thế giới (3-5), lại xuất hiện một số tiếng nói thiếu thiện chí từ nước ngoài để dựng chuyện, bôi xấu tự do báo chí ở Việt Nam. Năm nay, được sự hậu thuẫn của một số đài báo, tổ chức chống cộng cùng hai dân biểu Hoa Kỳ, họ đã lôi kéo một nhóm người không phải là nhà báo từ Việt Nam sang Hoa Kỳ dự cái gọi “buổi điều trần về tự do báo chí tại Việt Nam”. Đâu là sự thật đằng sau câu chuyện này?

Không đúng tinh thần ngày Tự do báo chí thế giới
Nhóm người mà một số đài báo nước ngoài “phong” cho là những “nhà báo độc lập”, “diễn giả” thật ra chỉ là các blogger từ Việt Nam tới tham gia cuộc điều trần bao gồm Nguyễn Thị Kim Chi, Ngô Nhật Đăng, Nguyễn Đình Hà, Tô Oanh và Lê Thanh Tùng. Một số người khác cũng được họ mời tham gia cái gọi là "phiên điều trần" bao gồm: Phạm Chí Dũng, Nguyễn Lân Thắng và Anna Huyền Trang. Những người này được gán cho những vai trò có vẻ rất quan trọng như “khởi động một nền báo chí độc lập tại Việt Nam”, được tiếp xúc với các quan chức, các tổ chức nhân quyền, một số công ty internet và tham dự “khóa huấn luyện về truyền thông và an ninh điện tử”.
Thoạt nghe thì tưởng đây là những hoạt động có ý nghĩa nhưng tìm hiểu kỹ thì thấy nó xa rời tôn chỉ, mục đích của chính ngày Tự do báo chí thế giới vì ẩn chứa nhiều ý đồ xấu.
Thật ra, ngày Tự do Báo chí Thế giới 3-5-2014 với chủ đề là: “Tự do cho truyền thông vì một tương lai tốt đẹp hơn” và dấu nhấn được đặt trên các vấn đề: “Truyền thông tự do, Nhà nước pháp quyền, báo chí chuyên nghiệp là một bộ phận của phát triển”. Nếu dựa theo những tiêu chí đó mà xét thì cái gọi là “điều trần”, “hội thảo” ở Mỹ đều đi ngược với tinh thần đó. Trước hết, chỉ cần nhìn vào thành phần ban tổ chức đã đủ thấy “ban bệ” của nó toàn những đối tượng nhiều năm nay quấy phá nền dân chủ, xuyên tạc tình hình ở nhiều quốc gia trên thế giới như: Đài á Châu Tự Do, Tổ chức Phóng viên Không biên giới, cái gọi là Đảng? Việt Tân - một tổ chức khủng bố có nhiều hoạt động chống phá Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam. Còn hai dân biểu Loretta Sanchez và Zoe Lofgren thì từ lâu đã được dư luận quốc tế đánh giá là hai nghị sĩ diều hâu, thường đưa ra những ý kiến rất chủ quan, phiến diện về dân chủ, nhân quyền Việt Nam và nhiều nước khác. Riêng bà Sanchez là một dân biểu Mỹ thường xuyên ráo riết vận động hạ viện Mỹ thông qua các dự luật, nghị quyết về tình hình nhân quyền của Việt Nam. Những người tổ chức cái gọi là cuộc điều trần chỉ đặt ra một vế “truyền thông tự do”, mà tách rời “nhà nước pháp quyền”, đồng thời cũng quên luôn “báo chí chuyên nghiệp” khi các diễn giả được họ mời gọi thực chất không phải là các nhà báo mà chỉ là những kẻ cơ hội chính trị đã kết bè với nhau và liên kết với các tổ chức chống cộng cực đoan, các tổ chức thù địch với Việt Nam. Họ sử dụng blog, facebook thành nơi truyền bá, phát tán những thông bịa đặt, xuyên tạc, chống đối chính quyền, thổi phồng những bất mãn cá nhân dưới một cái mũ hào nhoáng là “tự do báo chí” và “yêu nước”.
Nói về những “nhà báo” này, ông John Lee, chủ bút tờ Việt Hải Ngoại ở Hoa Kỳ khi trao đổi với phóng viên Báo Quân đội nhân dân cho biết: “Những người cơ hội chính trị đó đã thực sự đối lập với lợi ích Tổ quốc, một khi họ nuôi dã tâm xấu xa đó thì họ sẽ không bao giờ thực hiện “tự do báo chí” theo nghĩa chân chính nhất của từ này. Thực tế, họ đã đi ngược lại tinh thần của ngày Tự do báo chí năm 2004 nêu rất rõ chủ đề “báo chí chuyên nghiệp”. Không thể có nền tự do báo chí tốt nếu người bàn luận về nó lại là những người không hiểu gì về báo chí vậy.
Những “chuyên gia la làng”
Xin nêu một ví dụ về trường hợp Nguyễn Lân Thắng, khi bị cấm xuất cảnh đã có thư ngỏ gửi bà Loretta Sanchez, bậy bạ gán ghép chuyện "không có tự do báo chí" có thể gây tác hại nghiêm trọng như việc thiếu thông tin trong dịch sởi hiện nay. Chỉ cần vào google gõ cụm từ “dịch sởi”, đủ thấy có tới hàng nghìn tin bài đưa về việc này, thế nhưng Thắng tuyên bố “người dân đã bị tước bỏ quyền được thông tin để tự bảo vệ mình”.
Xét về phương pháp tổ chức cuộc điều trần, có thể thấy ngay nó rất thiếu khách quan. Nhóm người được mời như Phạm Chí Dũng, Ngô Nhật Đăng, Nguyễn Lân Thắng, Huyền Trang, Kim Chi lâu nay chỉ đại diện cho những tiếng nói bất mãn, cực đoan. Không có một bài viết nào của họ trên blog, facebook phản ánh đúng hiện thực đất nước mà chỉ là cái nhìn phiến diện, lệch lạc, hằn học về Đảng, Nhà nước. Tương tự như Cù Huy Hà Vũ, phần lớn những người này đã đi ngược lại truyền thống, lý tưởng cách mạng của gia đình. Họ không chỉ bị xã hội mà bị chính gia đình lên án. Không ít kẻ trong những nhóm người này hiện đã bỏ công việc nghề nghiệp từng làm. ở trong nước, họ đã xuyên tạc, bịa đặt không tiếc lời trên blog, facebook nay ra nước ngoài lại tiếp tục xuyên tạc, bịa đặt về tự do báo chí. Nếu thực sự vì tự do báo chí đích thực, các dân biểu Hoa Kỳ phải hướng tới những kênh thông tin đa chiều, có cơ sở như từ các cơ quan báo chí, các nhà báo, các cuộc khảo sát độc lập…Nếu cần những thông tin có thể tin cậy hơn, độc lập hơn, các dân biểu hoàn toàn có thể tiếp cận các nghiên cứu của hạ nghị sĩ Eni Falemavaega, thành viên cao cấp của ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ tại Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc ngày 8-2 vừa qua, tại Giơ-ne-vơ, Thụy Sĩ. Trong tuyên bố, hạ nghị sĩ Falemavaega đánh giá cao những thành tựu của Việt Nam về tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, bảo đảm quyền của tù nhân, tự do tôn giáo. Quyền tự do ngôn luận, báo chí và thông tin ở Việt Nam được thể hiện rõ qua số lượng đầu báo, ấn phẩm, các kênh phát thanh truyền hình, các quyền này được ghi nhận trong Hiến pháp và được luật pháp bảo vệ. Ngày 7-4 vừa qua, Hạ viện Mỹ đã ra Bản ghi nhận của Quốc hội đưa toàn văn tuyên bố nêu trên của hạ nghị sĩ Falemavaega thành tài liệu chính thức của Hạ viện Mỹ và trân trọng trao Bản ghi nhận của Quốc hội cho Đại sứ Việt Nam tại Mỹ Nguyễn Quốc Cường. Lẽ nào các dân biểu và nhóm “nhà báo độc lập” lại không hiểu, không ghi nhận thông tin này?
Điều trần không khách quan sẽ mất uy tín
Ca dao Việt Nam có câu “Yêu nhau củ ấu cũng tròn/ Ghét nhau thì quả bồ hòn cũng vuông”. Còn ngạn ngữ phương Tây cũng lại có câu: “Trong thế giới của những tay gù thì tất cả những người lưng thẳng đều là dị dạng”. Không có quốc gia nào có nền tự do báo chí tuyệt đối, kể cả Mỹ cũng là nước bị chính dư luận từ Mỹ cho rằng không có tự do báo chí thực sự. Vậy thì không nên vì những suy diễn cảm tính mà đánh giá sai lệch về tình hình tự do báo chí ở Việt Nam. Bởi lẽ, càng bóp méo hiện thực khách quan thì uy tín của mỗi dân biểu, mỗi tổ chức nhân quyền và chính mỗi người tham gia cổ súy cho ngày Tự do báo chí thế giới sẽ càng bị suy giảm. Thậm chí, sẽ đến lúc, công luận và nhận thức tiến bộ của nhân dân sẽ quay lưng với chính những việc làm tưởng như vì sự tiến bộ đó. Điều này có lẽ đã có tiền lệ ở Xin-ga-po. Năm ngoái, khi tổ chức Các nhà báo Không biên giới (RWB) công bố “Chỉ số tự do báo chí” hàng năm, đánh giá Xin-ga-po ở vị trí thứ 149 trong tổng số 179 quốc gia, Thủ tướng Xin-ga-po Lý Hiển Long đã bức xúc nói rằng, chỉ số “Tự do báo chí” này không có ý nghĩa gì cả. ông cho rằng, hệ thống báo chí đã “được truyền tải một cách rất tự do trên Internet, mọi người có thể tiếp nhận thông tin ngay lập tức ở bất kỳ đâu trên thế giới. Các tờ báo được quyền đăng tải một cách tự do mọi loại tin tức nhưng đồng thời cũng phải có trách nhiệm cao”. Tổ chức Các nhà báo Không biên giới xem xét tính “tự do báo chí” của các quốc gia bao gồm cả việc xem xét các đạo luật kiểm soát hoạt động báo chí nhưng lại không xem xét đến chất lượng của báo chí - truyền thông của quốc gia đó.
Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam tiếp tục khẳng định, mở rộng hơn quyền tự do báo chí. Xét cả về số lượng và chất lượng, Việt Nam đang có một nền báo chí phát triển và thực hiện tốt tự do báo chí. Với những tinh thần của ngày Tự do báo chí thế giới năm nay như “Nhà nước pháp quyền, báo chí chuyên nghiệp là một bộ phận của phát triển” càng cho thấy những tiến bộ trong hoàn thiện hệ thống pháp luật liên quan tới quyền con người, quyền tự do báo chí, trong đó cao nhất là Hiến pháp ở Việt Nam phải được ghi nhận. Không thể khiên cưỡng, áp đặt và đưa ra những đánh giá sai lệch. Những cuộc “điều trần” như thế này là không cần thiết và thiếu khách quan!
NGUYỄN VĂN MINH

Những chiêu trò “thâm độc” gây chia rẽ dân tộc, vùng miền

 Xưa nay, dân tộc Việt Nam luôn là nỗi sợ hãi của bất kỳ kẻ thù nào trên thế giới bởi khi đất nước lâm nguy cả dân tộc Việt Nam đều đoàn kết một lòng chống giặc vì vậy âm mưu chia rẽ vùng miền, tôn giáo luôn là kế hoạch của những kẻ ngoại bang, thế lực thù địch.
Sắp tới sẽ kỷ niệm 39 năm ngày đất nước thống nhất, chủ trương của Đảng, Nhà nước là hòa giải dân tộc nhưng một số kẻ để thỏa mãn những mối thâm thù vẫn ngày đêm chống phá hòng đưa Việt Nam vào biển máu một lần nữa.

Mục đích của chúng nhằm phá hoại khối đạo đoàn kết toàn dân
Ví facebook bây giờ như một bãi rác thực chẳng sai, tràn lan những trang, nhóm chia rẽ tôn giáo, vùng miền, xuyên tạc phản động. Chiều nay, tôi có vào hội gọi là “Hội những người ghét cay ghét đắng dân Thanh Hóa, Nghệ An“, “Hội những người ghét dân Thanh Hóa“… sau đây xin nêu một số ý kiến cá nhân về việc này.
Vào nhóm đập vào mắt là cái ảnh bìa với dòng chữ to tướng, xin được trích nguyên bản như sau:
“Thanh Hóa là đất anh hùng, sinh ra một số thằng khùng thằng điên, người giỏi thì đi vượt biên, còn để lại những thằng trong Việt Nam là điên điên khùng khùng”
Không thể phủ nhận những người Nghệ An, Thanh Hóa như chúng tôi vẫn còn những thói hư tật xấu bởi chúng tôi cũng chỉ là những người bình thường, vẫn sống vẫn làm việc thì vẫn còn khuyết điểm và tôi nghĩ bất cứ ai trên thế gian này đều như thế bởi chúng ta chẳng phải những đấng hoàn mỹ như Trời, Thiên Chúa, Phật .v.v.
Một hội phân biệt vùng miền
Bản tính người miền Trung gắn liền với điều kiện tự nhiên nơi đây hồn nhiên chất phác như nắng như gió, tính cục cằn thích nói thật nên vẫn còn những quan niệm kỳ thị với chúng tôi nhưng người dân quê tôi vẫn sống, lao động miệt mài, xây dựng quê hương giàu đẹp còn các vị là ai, tư cách gì mà suốt ngày chửi rủa bôi nhọ quê hương tôi?
Trong câu “người giỏi thì đi vượt biên, còn để lại những thằng trong Việt Nam là điên điên khùng khùng“, con người sinh ra có những tình yêu không thể chối bỏ là tình yêu quê hương đất nước, tình yêu với đồng loại, tình yêu với gia đình. Đất nước, quê hương tôi còn nghèo nhưng chúng tôi vẫn luôn tự hào khi được sinh ra trên mảnh đất này và ngày càng làm cho nó giàu đẹp hơn, các vị cũng là những người sinh ra trên đất nước này tại sao lại chối bỏ nó để đi vượt biên, lý do nào dẫn chứng đâu để nói những người vượt biên như các vị là giỏi còn những người đang sống trên đất nước Việt Nam như chúng tôi là điên điên khùng khùng,các vị đã đóng góp cho đất nước được đồng nào chưa mà ngược lại còn quay ra chửi rủa tổ quốc, quê hương các vị có còn là con người nữa không?
Người quản lý nhóm này có tên là “Hội ghét võ VoViNam“. VoViNam là môn võ riêng, là niềm tự hào của cả dân tộc Việt Nam, môn võ này đã được đưa vào hệ thống thi đấu của Seagame, trong khi những con người trong nước đang đưa Vovinam ra với thế giới để nói với thế giới rằng Vovinam của Việt Nam cũng chẳng thua kém gì Taekwondo của Triều Tiên, Karate của Nhật hay Muay Thái của Thái Lan thì các vị những người gốc Việt Nam tại nước ngoài lại đang phủ nhận nó, phủ nhận những đổi mới của quê hương đất nước.
Định kiến vùng miền biểu hiện ở rất nhiều lĩnh vực
Những bài viết, bình luận của các vị đều là những thứ vô văn hóa. Các vị lấy ảnh các vị lãnh tụ, anh hùng dân tộc của hơn 90 triệu người dân Việt Nam để ghi trên đó những lời miệt thị dân Nghệ An, Thanh Hóa, các vị không bằng loài cầm thú.
Phải làm gì khi gặp những thể loại này?
Cảm giác đầu tiên của mỗi người khi bị xúc phạm đến quê hương, đất nước hay đức tin là đều bức xúc, chỉ muốn buông những lời tục tằn ra để nói chuyện với chúng nhưng ít ai biết rằng chúng ta làm thế là đang tiếp tay cho chúng. Việc chúng ta chửi chúng chỉ khiến chúng thỏa mãn cho sự ích kỷ và dã tâm thâm độc mà không thể thay đổi cái lương tâm không còn là con người của chúng. Việc này còn vô hình chung khiến cho cái hội, cái nhóm đó phát triển mạnh bởi cơ chế hoạt động của facebook là các nhóm, hội nhiều bình luận, bài viết sẽ được facebook ưu tiên hiển thị lên trước như vậy là việc chúng ta phản biện lại vô tình đang tiếp tay cho chúng nói xấu bôi nhọ quê hương, hãy bỏ qua và để chúng cô lập lại thì đến một lúc nào đó chúng sẽ chán nản vì chẳng còn ai quan tâm đến chúng nữa và nếu ta còn chấp nhặt những bài viết khiêu khích của chúng thì chúng lại càng lấn tới.
Là người Việt Nam mà có thể phát ngôn như thế này sao???
Những chiêu trò của chúng:
Chúng lấy bất cứ những gì ta tự hào để chửi rủa điển hình như Thanh Hóa vừa có Quang Anh giải nhất Giọng hát Việt nhí, Nghệ An có SLNA.v.v. Chúng tạo dùng tài khoản facebook và nói những thể loại như “Tao là dân tỉnh A tao…..tỉnh B”, ai chứng minh rằng những kẻ đó là dân tỉnh A, thông tin tài khoản trên facebook thì viết thế nào mà chẳng được nếu chúng ta cứ cho rằng chúng ở tỉnh A và rồi ghét họ thì thực sự là sai lầm, đã bao nhiêu vụ ẩu đả, đánh nhau chỉ vì những kẻ không có thực trên facebook việc này chỉ khiến chúng – những kẻ ngồi sau bàn phím ngư ông đắc lợi mà thôi.
Lời cuối cùng tôi muốn nói không chỉ riêng dân Nghệ An, Thanh Hóa mà toàn thể những người đang sinh sống trên đất nước Việt Nam rằng hãy tỉnh táo trước các thế lực thù địch và đừng bao giờ hạ thấp chính đồng bào mình trong khi ở các nước khác họ đang ra sức đưa hình ảnh của đất nước ra với thế giới.
(Theo Phong Linh)

Các thế lực thù địch xuyên tạc sự thật

Phiên tòa sơ thẩm ngày 11/9 và phiên phúc thẩm ngày 23/12/2013 xét xử vụ án "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân" tại Phú Yên và Tòa án nhân dân tối cao tại Đà Nẵng đã tuyên cùng mức án 15 năm tù, 5 năm quản chế đối với bị cáo Ngô Hào (SN 1948, trú phường 5, TP Tuy Hòa). Bản án trên đã nhận được sự đồng thuận của xã hội, của cán bộ và nhân dân Phú Yên vì đã xét xử đúng người, đúng tội. Thế nhưng, thời gian qua, các thế lực thù địch vẫn tìm cớ tuyên truyền xuyên tạc sự thật.


phan-dong140423.jpg
Bị cáo Ngô Hào trước vành móng ngựa - Ảnh: H.XUÂN


Quá trình phát hiện, đấu tranh, xử lý đối với Ngô Hào được các cơ quan chức năng tiến hành đúng trình tự thủ tục quy định. Bản thân Ngô Hào có quá khứ cầm đầu tổ chức phản động "Đảng Liên minh Việt Nam" tại Phú Yên. Với hành vi phạm tội này, tháng 3/1977, Ngô Hào bị bắt giam nhưng do mắc bệnh, được hưởng chính sách khoan hồng của Đảng và Nhà nước nên tháng 10/1977, Ngô Hào được tha về nhà để chữa trị. Cơ quan an ninh và chính quyền, đoàn thể ở địa phương đã có cả một quá trình dài giáo dục, động viên Ngô Hào phải thức tỉnh, không nên tin và làm theo những luận điệu, tuyên truyền chống phá cách mạng Việt Nam của các thế lực thù địch. Tuy nhiên, do bản tính hiếu thắng và nhiều lý do chủ quan khác mà Ngô Hào đã sa lầy vào hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.

Hành vi phạm pháp của Ngô Hào nguy hiểm ở chỗ tích cực liên kết chặt chẽ với tổ chức, cá nhân phản động lưu vong ở nước ngoài với mục đích chủ yếu là lật đổ chính quyền nhân dân. Từ năm 2008 đến tháng 12/2012, Ngô Hào đã nhiều lần tàng trữ, viết bài, phát tán và chuyển tiếp nhiều tài liệu có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc chế độ, nói xấu lãnh tụ và thực hiện "Cách mạng hoa nhài" theo hình thức bất bạo động dưới sự hướng dẫn của Nguyễn Chính Kết trong tổ chức "Khối 8406 hải ngoại". Hoạt động này nhằm kêu gọi các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước can thiệp, đấu tranh đòi tự do tôn giáo, nhân quyền, đòi đa nguyên, đa đảng, với mục đích lật đổ chính quyền Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ngô Hào còn tự nguyện tham gia vào tổ chức "Chính phủ Việt Nam cộng hòa lưu vong" do "Thống tướng" Nguyễn Văn Chức lãnh đạo nhằm mục đích lật đổ chính quyền Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam để thành lập cái gọi là "Nhà nước liên bang Đại Việt" từ vĩ tuyến 17 trở vào. Ngô Hào nhiều lần nhận tiền của tổ chức phản động này để phát triển "lực lượng" ở trong nước. Bên cạnh đó, Ngô Hào còn tích cực hoạt động tuyên truyền lôi kéo một số đối tượng khác tìm kho vũ khí do đối tượng Nguyễn Tất Thinh (đại tá, Tỉnh trưởng Gò Công) cất giấu trước năm 1975.

Qua đó cho thấy, Ngô Hào có quá trình phản cách mạng, quan hệ hoạt động phức tạp với nhiều đối tượng phản động ở trong và ngoài nước, thể hiện bản chất cơ hội, ham danh lợi, manh động chống đối và muốn tham gia hoạt động lật đổ chế độ ta khi có thời cơ. Những hoạt động trên của Ngô Hào đã vi phạm nghiêm trọng pháp luật và có nguy cơ đe dọa an ninh quốc gia. Hành vi phạm tội này cần phải bị lên án và xử lý theo quy định của pháp luật, góp phần bảo vệ cuộc sống bình yên, hạnh phúc của nhân dân.

Thế nhưng, bằng âm mưu, phương thức, thủ đoạn của các thế lực thù địch là xuyên tạc sự thật, gây ngộ nhận bản chất vấn đề để tạo dư luận xấu trong xã hội, thời gian qua, các tổ chức phản động lưu vong thông qua các trang mạng đã tung tin tuyên truyền với luận điệu đả kích, nói xấu chính quyền liên quan đến việc xử lý Ngô Hào. Một số đài nước ngoài và một số cá nhân, tổ chức tự xưng danh nghĩa bảo vệ nhân quyền, như tổ chức "Phụ nữ nhân quyền Việt Nam" thông qua thân nhân của Ngô Hào để tung tin ngụy biện, xuyên tạc, bịa đặt, phiến diện về vụ việc xét xử, chấp hành án của Ngô Hào.

Về phía thân nhân Ngô Hào, do nhận thức không đúng, bị kẻ địch và phần tử xấu tác động, kích động đã có những hoạt động tiêu cực. Thay vì động viên cho chồng, cha của mình cố gắng học tập cải tạo tốt để được hưởng chính sách khoan hồng của Đảng và Nhà nước, sớm trở về đoàn tụ với gia đình thì họ có cách hành xử ngược lại. Họ vì những đồng tiền bố thí tiếp tục giữ mối liên hệ với một số cá nhân có lòng dạ đen tối, tư tưởng chống đối đi ngược lợi ích quốc gia dân tộc để có những luận điệu xuyên tạc sự thật. Một số blogger với quan điểm không rõ ràng đăng tin bình luận ủng hộ việc làm sai trái của Ngô Hào. Các phần tử thù địch vì ý đồ đen tối cho rằng Ngô Hào bị ngược đãi trong trại, ngay cả con trai là Ngô Minh Tâm cũng đã tung tin trên mạng xã hội rằng cha là Ngô Hào bị cưỡng bức lao động trong khi sức khỏe yếu. Những việc làm trên của thân nhân Ngô Hào đã phủ nhận chính sách khoan hồng của Đảng, Nhà nước và không thể hiện thiện chí, cầu thị mong muốn Ngô Hào nhận rõ sai phạm, cải tạo tốt để sớm được hòa nhập cộng đồng.

Qua tìm hiểu thực tế cho thấy, quá trình xét xử và thi hành án của Ngô Hào được tổ chức chặt chẽ, đúng quy trình, quy định và đúng luật định. Cán bộ trực tiếp đấu tranh, quản lý Ngô Hào thực hiện theo đúng tinh thần trách nhiệm, tác phong đúng mực trong quản lý, giáo dục can phạm nhân. Bản thân Ngô Hào đang chấp hành cải tạo tốt và có thái độ ăn năn hối cải, chưa có sự phàn nàn về công tác quản lý giam giữ của trại, được bố trí thăm nuôi theo đúng quy định của trại giam. Đối với thân nhân gia đình Ngô Hào, từ trước đến nay ở địa phương, chính quyền, đoàn thể và khu phố luôn tạo điều kiện giúp đỡ. Gia đình Ngô Hào thuộc diện hộ cận nghèo, chính quyền đoàn thể ở địa phương đã tạo điều kiện giúp đỡ, cho gia đình vay vốn với lãi suất thấp để tạo điều kiện cho con ăn học. Bà con lối xóm luôn động viên thăm hỏi và giúp đỡ gia đình Ngô Hào trong lúc ốm đau, không có sự phân biệt đối xử, xa lánh.

Từ những vấn đề trên có thể thấy âm mưu của các thế lực thù địch là tạo cớ tuyên truyền xuyên tạc sự thật vụ việc để đánh lừa dư luận và lợi dụng sự cả tin của một số cá nhân, nhất là người thân của can phạm nhân để gây chia rẽ quần chúng nhân dân với chính quyền cơ sở hòng thực hiện âm mưu, ý đồ phá hoại của chúng. Vì vậy, cấp ủy, chính quyền các cấp và các ngành, đoàn thể cần tổ chức tuyên truyền đến cán bộ và quần chúng nhân dân luôn nâng cao tinh thần cảnh giác, đấu tranh phản bác lại những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, góp phần bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ, bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

Thiếu tá, ThS NGUYỄN KHỎE
Phó trưởng phòng Bảo vệ chính trị Công an tỉnh Phú Yên

Sự ngộ nhận có chủ ý của các nhà "cà phê nhân quyền"

Dư luận vẫn đang hết sức quan tâm vụ gây rối trật tự công cộng của một nhóm người xảy ra sáng 19-4, tại một quán cà phê trên đường Lý Tự Trọng, TP. Nha Trang. Công an phường Lộc Thọ và dân phòng của phường đã có mặt kịp thời mời cả nhóm về trụ sở làm việc. Tại cơ quan công an, sự việc mới rõ ra là nhóm blogger do bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh xướng xuất, tổ chức “Cà phê Nhân quyền lần 3” nhằm kêu gọi ngăn chặn hành vi công an dùng nhục hình với dân. Để cho “Cà phê Nhân quyền lần 3” có tiếng vang, nhóm này đã mời chị Ngô Thị Ánh Tuyết và chị Trần Thị Tâm là thân nhân của Ngô Thanh Kiều - người bị công an TP. Tuy Hòa mời lên vì nghi liên quan đến một vụ trộm (vụ án “dùng nhục hình” vừa được Tòa án nhân dân thành phố Tuy Hòa, Phú Yên đưa ra xét xử). Thông tin cụ thể, Báo Khánh Hòa đã đưa trên số báo Thứ hai ngày 21-4 hoặc vào http://baokhanhhoa.com.vn/phap-luat/201404/lo-mat-that-cua-nhung-nguoi-dau-tranh-cho-dan-chu-2307532/.

Công an làm việc với các đối tượng gây rối sáng 19-4.
Các đối tượng tại Công an phường Lộc Thọ.

Ở đây chỉ xin bàn về việc làm của các nhà “cà phê nhân quyền” có thực sự là hành động bảo vệ nhân quyền hay là sự ngộ nhận về nhân quyền một cách có chủ ý?
Thứ nhất, luật pháp của Việt Nam cũng như các nước trên thế giới đều nghiêm cấm cảnh sát dùng nhục hình đối với người dân. Tuy nhiên, cảnh sát cũng là con người. Trong lực lượng cảnh sát ở đâu trên thế giới cũng có một bộ phận khi thi hành công vụ có xu hướng lạm dụng quyền lực, xử lý hơi thái quá với đối tượng trấn áp.
Mỹ là quốc gia hàng năm vẫn thực hiện báo cáo đánh giá tình hình nhân quyền của các quốc gia khác trên thế giới. Thế nhưng cảnh sát của Mỹ có thực sự không dùng bạo lực với đối tượng không? Hẳn các nhà “cà phê nhân quyền” còn nhớ vụ bạo động ở Los Angeles ngày 29-4-1992. Khi ấy một tòa án xử trắng án cho 4 cảnh sát trong khi một đoạn video cho thấy các cảnh sát này từng đánh Rodney King, một người Mỹ gốc Phi. Hàng nghìn người phản đối quyết định của tòa án và bạo loạn nổ ra ở khắp Los Angeles trong vòng 6 ngày. Cướp bóc, tấn công, đốt phá, giết người tràn lan trong thời điểm trên. 53 người chết và hơn 2.000 người bị thương, hàng trăm ô tô bị đốt cháy. Người ta nhận định, bạo động ở Los Angeles là vụ lớn nhất nước Mỹ kể từ những năm 1960.
Hay là vụ bạo động nổ ra ở thành phố Oakland, bang California ngày 12-7-2010 sau khi thẩm phán kết tội Johannes Mehserle, sĩ quan cảnh sát da trắng phạm tội ngộ sát trong vụ bắn chết Oscar Grant - một thanh niên da đen không vũ trang khi anh đang nằm úp mặt xuống tại sân ga Oakland. Trong cuộc biểu tình phản đối này, ít nhất hàng chục doanh nghiệp bị thiệt hại, những cửa kính ngân hàng bị đập vỡ, lửa cháy khắp nơi và một quả bom nhỏ nổ gần một đồn cảnh sát…
Còn rất nhiều ví dụ khác nữa ở Pháp, ở Anh, ở Đức… Những thông tin này, trong thời đại số hóa này, ai cũng có thể kiểm chứng được! Các nhà “cà phê nhân quyền” nói sao về điều này?
Thứ hai, phải khẳng định một điều rất rõ ràng là, những vụ việc công an dùng nhục hình với dân bị đưa ra dư luận từ trước đến nay đều là do báo chí phát hiện. Một điều chắc các nhà “cà phê nhân quyền” đều hiểu là báo chí Việt Nam hoàn toàn do các cơ quan tổ chức, đoàn thể chính trị - xã hội là chủ quản. Việt Nam không có báo tư nhân. Như vậy chứng tỏ báo chí trong nước đã làm tốt chức năng phát hiện, giám sát của mình và điều này luôn được Đảng và Nhà nước khuyến khích. Các vụ việc khi được đưa ra đều được các cơ quan bảo vệ pháp luật xét xử nghiêm minh. Chưa vụ nào thấy các blog hay trang mạng của các nhà “cà phê nhân quyền” phát hiện và đấu tranh mà chỉ là té nước theo mưa, “ăn theo” thông tin từ báo chí chính thống.
Như vậy, cớ sao mà các nhà “cà phê nhân quyền” này lại tự nhận cho mình cái trách nhiệm là đấu tranh bảo vệ nhân quyền trong việc phản đối công an bạo hành, một việc làm giống như cố gắng xông vào một căn phòng với cánh cửa đã mở rất rộng? Họ có ngộ nhận về vai trò của họ trong bảo vệ nhân quyền không?
Cái nhìn về một số vụ công an dùng nhục hình của các nhà “cà phê nhân quyền” thực chất là cái nhìn méo mó, đầy thiên kiến. Bao nhiêu tấm gương chiến sĩ công an hy sinh dũng cảm trong khi thi hành nhiệm vụ, bảo vệ nhân dân thì không hề nhìn thấy, chỉ nhăm nhăm nhìn vào những vụ việc đơn lẻ vốn đã bị pháp luật nghiêm cấm và pháp luật đang xử lý. Tại sao họ cố tình chọn cái nhìn đó, tự phong cho mình chức năng bảo vệ nhân quyền, có cần phải nói thẳng ra hay không?

THỦY NGÂN

Một tiếng nói công bằng và khách quan về nhân quyền Việt Nam

QĐND - Ngày 7-4-2014 vừa qua, ngài Eni Falemavaega, Hạ nghị sĩ, thành viên cao cấp của Ủy ban Đối ngoại Hạ viện Mỹ ra tuyên bố đánh giá cao tình hình nhân quyền của Việt Nam, nhất là Báo cáo rà soát định kỳ phổ quát (UPR) chu kỳ hai của Nhà nước Việt Nam tại Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, ngày 8-2-2014 ở Giơ-ne-vơ, Thụy Sĩ.
Trong tuyên bố của mình, Hạ nghị sĩ Falemavaega đã khẳng định những thành tựu được nêu trong báo cáo UPR của Việt Nam, trong đó có việc bảo đảm các quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận, tự do lập hội, bảo đảm quyền của tù nhân và tự do tôn giáo, tín ngưỡng. Ngài Falemavaega cũng đánh giá cao nỗ lực của Việt Nam trong hợp tác quốc tế về nhân quyền, trong đó có việc Việt Nam có các cuộc đối thoại nhân quyền hằng năm với các đối tác như Mỹ và Liên minh châu Âu (EU)… Cùng ngày, Hạ viện Mỹ đã ra Văn bản ghi nhận toàn văn tuyên bố nêu trên của ngài Falemavaega làm tài liệu chính thức của Hạ viện.
Hơn 10.000 người (bao gồm các tăng ni, Phật tử) chắp tay thành kính trong giờ phút linh thiêng tiến hành lễ cầu quốc thái dân an và đại lễ cầu siêu do Đức pháp vương Gyalwang Drukpa cùng Tăng đoàn tiến hành cầu nguyện tại chùa Tây Thiên (huyện Tam Đảo, Vĩnh Phúc ngày 13-4) thể hiện sự tự do tôn giáo, tín ngưỡng tại Việt Nam. Ảnh: qdndonline.

Cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam đi từ giành độc lập dân tộc, bảo vệ Tổ quốc, xây dựng đất nước theo con đường XHCN trên thực tế là giành lấy các điều kiện và tiền đề chính trị để đi đến mục tiêu cuối cùng là vì độc lập dân tộc, tự do, hạnh phúc của nhân dân. Nói cách khác là vì quyền con người và quyền công dân. Trong gần 30 năm đổi mới, Việt Nam đã hội nhập với cộng đồng quốc tế về nhiều mặt trong đó có cơ chế bảo vệ quyền con người. Cho đến nay, Việt Nam đã ký kết, tham gia đầy đủ những công ước quốc tế cơ bản về quyền con người. Trong đó có “Công ước của Liên hợp quốc về chống tra tấn và trừng phạt hoặc đối xử tàn nhẫn, vô nhân đạo hoặc làm mất phẩm giá khác” (gọi tắt là Công ước Chống tra tấn).
Công cuộc xây dựng đất nước của nhân dân Việt Nam hiện nay đang phải đối diện với nhiều thử thách, cả chủ quan và khách quan. Không ít kẻ vì những lý do khác nhau vẫn bám giữ quan điểm chính trị trong thời kỳ chiến tranh lạnh, kỳ thị đối với chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa. Nhiều kẻ mưu toan lợi dụng vấn đề dân chủ và nhân quyền để phá hoại an ninh quốc gia, phá hoại quan hệ quốc tế của Việt Nam. Tuy nhiên, cộng đồng quốc tế đã công bằng và khách quan đánh giá tình hình nhân quyền Việt Nam.
Ngày 5-2-2014 theo cơ chế “Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát” (UPR) của Liên hợp quốc tại Giơ-ne-vơ (Thụy Sĩ), đại diện Chính phủ Việt Nam đã trình bày Báo cáo kiểm điểm định kỳ (chu kỳ 2) về tình hình nhân quyền Việt Nam. Nhiều ý kiến cho rằng, công tác chuẩn bị báo cáo; nội dung báo cáo đã thực hiện một cách nghiêm chỉnh các khuyến nghị từ Hội nghị kiểm điểm lần thứ nhất (2009). Báo cáo đã thực hiện nghiêm túc 96 khuyến nghị tại Hội nghị kiểm điểm định kỳ năm 2009. Trong năm 2013, Việt Nam đã có những cố gắng vượt bậc trên lĩnh vực quyền con người. Đặc biệt là lần đầu tiên quyền con người (cùng với quyền công dân) đã được quy định trong Chương II của Hiến pháp 2013. Có ý kiến đánh giá cao việc Việt Nam đã ký “Công ước chống tra tấn” là một trong những công ước quan trọng của quyền con người. Những năm qua Việt Nam đã đẩy mạnh hợp tác quốc tế, trở thành thành viên của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc; sẵn sàng đối thoại nhân quyền thường niên với các đối tác (trong đó có Hoa Kỳ) và luôn đóng góp tích cực vào cơ chế nhân quyền ASEAN...
Về phần mình, Việt Nam cam kết sẽ nỗ lực hơn nữa trong việc cải cách tư pháp, pháp luật; thúc đẩy quyền tự do ngôn luận, báo chí; tự do tôn giáo; mời thêm các Thủ tục Đặc biệt của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc tới Việt Nam và tăng cường hợp tác với các cơ chế nhân quyền của Liên hợp quốc, trong đó có các Cơ quan Công ước…
Điều đáng trân trọng trong tuyên bố của ngài Falemavaega vừa qua là ở chỗ, trong khi ở Hoa Kỳ vẫn còn có không ít người vì lý do khác nhau, chấp nhận nhiều thông tin cóp nhặt, xuyên tạc, sai trái về tình hình nhân quyền Việt Nam, vẫn còn giữ quan điểm kỳ thị đối với chế độ xã hội và Nhà nước Việt Nam trên lĩnh vực dân chủ và quyền con người, thì ngài Falemavaega với tư cách một chính khách Hoa Kỳ đã công khai, thẳng thắn nói lên tiếng nói công bằng, khách quan về tình hình nhân quyền Việt Nam. Trong phát biểu lần này, ngài  Falemavaega còn nói rõ trong nhiều chuyến thăm Việt Nam, ông đã từng tham dự nhiều sinh hoạt văn hóa, tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam và thấy rõ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của người dân Việt Nam đã được Nhà nước tôn trọng, bảo vệ và giúp đỡ...
Không phủ nhận rằng, quan điểm và thực tiễn trên lĩnh vực dân chủ và quyền con người giữa Việt Nam và Hoa Kỳ vẫn còn khoảng cách, nhưng để rút ngắn khoảng cách đó không thể là sự áp đặt quan điểm của quốc gia này cho quốc gia khác mà phải bằng đối thoại trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau, cầu thị, nhất là bằng những đóng góp thiết thực vào việc giải quyết những vấn đề nhân quyền cụ thể của mỗi quốc gia. Một trong những vấn đề lớn về nhân quyền giữa Việt Nam và Hoa kỳ đó là Hoa Kỳ cần phải có nhiều đóng góp hơn nữa giúp Việt Nam giải quyết hậu quả chất độc da cam/đi-ô-xin, giải quyết tình trạng ô nhiễm bom, mìn trên hàng triệu ki-lô-mét vuông. Trong quan hệ kinh tế, Hoa Kỳ đang là đối tác quan trọng của Việt Nam, nhất là các sản phẩm dệt may và thủy sản... Nếu thật sự vì nhân quyền cho người dân Việt Nam, thay vì tiếp tục gây khó khăn cho Việt Nam vì sự khác biệt nào đó trên lĩnh vực pháp lý liên quan đến một số cá nhân, Hoa Kỳ nên cân nhắc hạn chế đưa ra các rào cản kỹ thuật, áp thuế không công bằng đối với các sản phẩm Việt Nam, gây khó khăn cho hàng vạn lao động trong ngành nuôi trồng thủy sản và dệt may...
Quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ đang diễn ra tốt đẹp. Tuy nhiên, nhiều vấn đề vẫn còn đang ở phía trước. Trong bối cảnh Việt Nam đang giữ trọng trách là thành viên của Hội đồng nhân quyền Liên hợp quốc, đặc biệt hiện nay ở Hoa Kỳ, không ít người vẫn còn giữ quan điểm kỳ thị, ứng xử không công bằng trên lĩnh vực nhân quyền đối Việt Nam, phát biểu của ngài Hạ nghị sĩ Falemavaega đáng được ghi nhận một cách trân trọng.
HÒA LỘC

Vạch trần cái gọi là "dân chủ", "nhân quyền" của các thế lực thù địch

Trong thời gian gần đây, các thế lực thù địch đã và đang tăng cường chống phá cách mạng nước ta bằng nhiều thủ đoạn tinh vi và quyết liệt. Cùng với các hoạt động phá hoại vào nền tảng tư tưởng, Cương lĩnh của Đảng, Hiến pháp, pháp luật của Nhà nước Việt Nam, trên các phương diện khác, chúng đặc biệt chú trọng lợi dụng các trang mạng xã hội để tiến công ta.
 Dưới chiêu bài "dân chủ, nhân quyền”, họ tự xưng mình là những người có "sứ mệnh" đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền Việt Nam. Vậy thực chất quan điểm chính trị của họ là gì? Họ thường xuyên đăng tải những thông tin sai trái, thù địch, bịa đặt những vấn đề "dân chủ, nhân quyền" nhằm nói xấu chế độ ở Việt Nam.

Trong thế giới hiện đại, dân chủ, nhân quyền được xem là giá trị chung của nhân loại. Các dân tộc không phân biệt chế độ chính trị, trình độ phát triển và bản sắc văn hóa đều có đóng góp nhất định vào giá trị chung đó. Về mặt lý luận cũng như thực tiễn đời sống chính trị quốc tế cho thấy, không có mô hình "chuẩn" về dân chủ, nhân quyền, mà chỉ có những mô hình cụ thể dựa trên những giá trị phổ quát được ghi nhận trong các văn kiện quốc tế về quyền con người. Tương tự như quan hệ giữa "cái chung", "cái phổ biến" với "cái đặc thù", "cái đơn nhất" trong triết học, những giá trị phổ quát về dân chủ, nhân quyền chỉ có thể thông qua các mô hình chính trị - xã hội cụ thể để biểu hiện. Nói một cách đơn giản là, dân chủ, nhân quyền có nhiều mô hình, tùy thuộc vào điều kiện lịch sử, truyền thống và văn hóa của mỗi quốc gia, dân tộc. Điều này đã được cộng đồng quốc tế ghi nhận. Thế nhưng, trên mạng xã hội hiện nay, có một số tổ chức, cá nhân tự nhận mình là "nhà dân chủ", sùng bái mô hình dân chủ, nhân quyền của phương Tây, coi đó là "chuẩn", là "mặc định". Từ đó, họ ra sức xuyên tạc, vu cáo, phủ nhận chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước Việt Nam trên lĩnh vực dân chủ, nhân quyền, nhằm hướng sự phát triển của đất nước ta theo mô hình dân chủ, nhân quyền của phương Tây.

Sự ghi nhận của cộng đồng quốc tế đối với những thành tựu của Việt Nam trong việc bảo đảm ngày càng tốt hơn các quyền của người dân trên tất cả các lĩnh vực chính trị, xã hội, kinh tế, văn hóa, giáo dục, tôn giáo, tự do tín ngưỡng... đã được khẳng định trong nhiều năm qua. Trong hầu hết các khuôn khổ đối thoại và hợp tác về quyền con người, về dân chủ, nhân quyền cả song phương lẫn đa phương, các nước và các đối tác quốc tế đều bày tỏ ghi nhận đối với những thành tựu Việt Nam đã đạt được, nhất là trong các lĩnh vực xóa đói giảm nghèo, bảo đảm an ninh lương thực, an sinh xã hội, thực hiện tốt các Mục tiêu thiên niên kỷ của Liên hợp quốc (MDGs).

Theo Ủy ban Kinh tế - Xã hội châu Á - Thái Bình Dương (ESCAP), Việt Nam đã hoàn thành khoảng 90% các chỉ tiêu MDGs; trong đó, đạt và vượt trước thời hạn 5 trong 8 mục tiêu và có thể cơ bản đạt hết các mục tiêu còn lại vào năm 2015. Việt Nam cũng đã tham gia Công ước Liên hợp quốc Chống tra tấn. Bảo đảm nhân quyền, dù ở quốc gia nào cũng phải là một quá trình và quá trình này ở Việt Nam luôn được cải thiện, từng bước tuân thủ theo Công ước Nhân quyền của Liên hợp quốc, theo đó, coi quyền con người là giá trị phổ quát, đồng thời cũng cần tính đến những đặc thù của mỗi dân tộc, mỗi khu vực và những hoàn cảnh lịch sử, văn hóa, tôn giáo khác nhau.

Thông điệp đầu năm 2014 của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng nhấn mạnh, quyền làm chủ phải đi đôi với trách nhiệm xã hội và nghĩa vụ công dân, mà trước hết là phải tuân thủ pháp luật. Mọi hạn chế quyền tự do của công dân phải được xem xét cẩn trọng và chủ yếu nhằm bảo vệ Tổ quốc, bảo đảm an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội và những giá trị văn hóa, lịch sử, đạo đức tốt đẹp của dân tộc. Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình.

Không chỉ phủ nhận chế độ dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam, các thế lực thù địch - những kẻ thường xuyên lợi dụng "dân chủ", "nhân quyền", tự do tín ngưỡng, tôn giáo để phá hoại cách mạng Việt Nam còn ra sức tô vẽ, sùng bái mô hình "dân chủ, nhân quyền" của phương Tây. Họ tuyệt đối hóa các giá trị phổ quát về quyền con người theo mô hình của phương Tây, cố tình tảng lờ một số quyền con người sẽ bị hạn chế đã được ghi trong Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị (năm 1966). Theo cách nói của họ, Nhà nước Việt Nam đã vi phạm quyền con người ở Điều 18 (Về quyền tự do tư tưởng, tín ngưỡng, tôn giáo), Điều 19 (Về quyền tự do ngôn luận, báo chí), Điều 21, 22 (Về quyền hội họp hòa bình, quyền lập hội...) trong Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị (năm 1966) mà Việt Nam đã ký kết. Tuy nhiên, họ không hề đề cập đến việc thực hiện những quyền nêu trên đều có thể bị hạn chế (trong pháp luật quốc gia) là vì "an ninh quốc gia, an toàn và trật tự công cộng, để bảo vệ sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng, hoặc các quyền và tự do của người khác". Gần đây, họ còn có "sáng kiến": Phát triển blog, hình thành "xã hội ảo", "công dân ảo" và sử dụng các trang mạng xã hội nhằm phát tán, thu gom, lưu trữ các bài viết. Qua đó, họ ra "Tuyên bố", lập bản "Kiến nghị", kêu gọi "ký tên"... ủng hộ các quan điểm cực đoan, sai trái. Chẳng hạn như: Tuyên bố 72 ra bản "kiến nghị" về sửa đổi Hiến pháp theo mô hình dân chủ đa nguyên, chế độ cộng hòa tổng thống; Tuyên bố về việc thực thi các quyền dân sự, chính trị, kêu gọi Nhà nước thực thi các quyền tự do, dân chủ theo các "chuẩn mực nhân quyền phổ quát" (không tính tới tính đặc thù, lịch sử và văn hóa của mỗi quốc gia, dân tộc); Tuyên bố 258, kêu gọi xóa bỏ Điều 258 (Về tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, Bộ luật Hình sự 1999 của Nhà nước ta)...

Gắn liền với những hoạt động trên, các nhà tự xưng là "dân chủ, nhân quyền" còn lợi dụng bầu không khí dân chủ của đất nước để thực hiện một số hoạt động "thực", như: Trao văn bản đến lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước, đến các cơ quan chức năng, thậm chí trao văn bản tới các đại sứ quán, lãnh sự quán nước ngoài và tổ chức quốc tế ở Hà Nội, thành phố Hồ Chí Minh... Để tránh sự trừng phạt của pháp luật, họ "lách luật" bằng cách lợi dụng quyền "phản biện" (thực chất là để phản bác, phủ nhận), tuyên bố "chỉ thực hiện các quyền con người về quyền tự do, dân chủ được ghi trong các Công ước quốc tế về quyền con người mà Nhà nước Việt Nam đã tham gia" và chỉ hoạt động "ôn hòa", "bất bạo động"... Thực tiễn đời sống chính trị quốc tế cho thấy, các cuộc bạo loạn, lật đổ chế độ xã hội hiện hữu thường bắt đầu bằng những hành động gọi là "bất bạo động", "ôn hòa" kiểu ấy. Do vậy, những hành vi vi phạm pháp luật của họ sẽ bị pháp luật trừng trị nghiêm minh.

Những hoạt động nói trên của những kẻ lợi dụng "dân chủ", "nhân quyền" cũng như của các thế lực thù địch chẳng qua chỉ là trò bịa đặt, "bóp méo sự thật". Hành động của họ chẳng lừa được ai, chắc chắn sẽ bị lên án, bác bỏ.

Nhìn lại những thành tựu của Việt Nam trong lĩnh vực bảo đảm dân chủ, nhân quyền, có thể khẳng định rằng, đó là những thành tựu to lớn, không thể phủ nhận được. Những "phát biểu", "điều trần" của cá nhân này, tổ chức nọ nhằm bóp méo tình hình nhân quyền ở Việt Nam chỉ là những tiếng nói lạc lõng, xa lạ với cộng đồng quốc tế. Nó đã, đang và tiếp tục bị cộng đồng quốc tế vạch trần, lên án.

Cảnh giác, đấu tranh vạch trần các quan điểm tư tưởng sai trái thù địch, bịa đặt, bóp méo sự thật cũng chính là sự khẳng định lập trường của Đảng và Nhà nước ta trước những biến động phức tạp trên thế giới và trong nước, từ đó củng cố nhận thức chính trị, giữ vững thế trận lòng dân, đưa sự nghiệp cách mạng tới thắng lợi hoàn toàn. Cùng với đó là phối hợp làm tốt công tác vận động quần chúng, tăng cường và nâng cao hiệu quả đầu tư, thực hiện tốt phong trào Quân đội chung sức xây dựng nông thôn mới, các tổ chức cựu chiến binh tích cực tham gia xóa đói giảm nghèo, nâng cao đời sống nhân dân, qua đó, củng cố niềm tin của nhân dân đối với Đảng và chế độ, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, bồi đắp sự đồng thuận xã hội trong cộng đồng dân tộc, củng cố và tăng cường thế trận lòng dân vững chắc. Góp phần bồi dưỡng, nâng cao bản lĩnh chính trị cho toàn Đảng, toàn dân và toàn quân nâng cao cảnh giác cách mạng; tăng cường sức đề kháng và khả năng miễn dịch, làm thất bại mọi âm mưu "Diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch nhằm chống phá Đảng, Nhà nước và sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam.
Đại tá, PGS, TS KHQS Trần Nam Chuân - Viện Chiến lược Quốc phòng - Bộ Quốc phòng

Cảnh giác với những thông tin kích động, chia rẽ

Lợi dụng những thiếu sót, khuyết điểm của một vài cấp chính quyền, cơ quan chức năng, đặc biệt là một số vụ án oan sai gần đây, một số trang blog, diễn đàn, facebook… đã núp bóng tự do ngôn luận để đưa tin, đăng tải những bài viết với những kiểu rút tít đầy kích động như: "Chính quyền "coi dân như kẻ thù" "; "Khi chính quyền bị dân quay mặt"; "Nhà nước đang chữa lửa bằng xăng dầu";….

Cần nói ngay rằng, tác giả của những bài viết ấy không dựa trên  các nguồn tin chính thống mà dựa vào những thông tin cóp nhặt để suy diễn, xuyên tạc, bóp méo sự thật nhằm mục đích chống phá Việt Nam. Phát tán các tin tức, bài viết ấy, những kẻ vô luân, vô trách nhiệm hoàn toàn không phải vì đáp ứng nhu cầu thông tin của bạn đọc, mà thực chất là nhằm mục đích kích động, âm mưu chia rẽ tình đoàn kết dân tộc. Mục tiêu lớn nhất mà họ hướng đến là chia rẽ mối đoàn kết giữa nhân dân với Đảng, chính quyền và cơ quan chức năng các cấp, tiến xa hơn là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, lật đổ chính quyền nhân dân.
Chúng ta cần nhận thức rõ, trong bất cứ điều kiện hoàn cảnh nào, yêu cầu cao nhất của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa vẫn là khối đại đoàn kết dân tộc, mối quan hệ gắn bó chặt chẽ giữa Đảng, chính quyền và nhân dân. Đó chính là cội nguồn sức mạnh, nhân tố quyết định đối với sự trường tồn và phát triển của đất nước chúng ta.
Những tiện ích mà internet đem lại cho nhân loại, trong đó có nhân dân Việt Nam là không thể phủ nhận. Nhưng với những kẻ cơ hội chính trị, phản động, thì internet được chúng coi là phương tiện số một để thực hiện những âm mưu và hành động chống phá Việt Nam. Chỉ có tinh thần cảnh giác cao độ, sự đồng lòng của toàn dân, cùng sự kiên quyết của các nhà quản lý chúng ta mới có thể tẩy chay, ngăn chặn được những trang mạng kiểu này.
AN QUỐC

Bài 3: Xây dựng môi trường đạo đức và văn hóa lành mạnh

(Tiếp theo và hết)
QĐND - Trước nguy cơ của cuộc “xâm lăng văn hóa” từ bên ngoài, vấn đề cấp bách hiện nay là chúng ta phải thường xuyên, tích cực bồi tụ, vun đắp, nâng cao sức “đề kháng văn hóa” cho các cấp, các ngành, toàn xã hội và mỗi người dân. Muốn vậy phải tạo ra môi trường đạo đức, văn hóa lành mạnh nhằm tăng cường khả năng phòng ngừa, bảo vệ, chống lại các sản phẩm văn hóa, thông tin độc hại xâm nhập vào nước ta.
Nhận rõ nguy cơ
Cách đây 4 năm, Ban Bí thư Trung ương Đảng đã ban hành Chỉ thị số 46-CT/TW về “Chống sự xâm nhập của các sản phẩm văn hóa độc hại gây hủy hoại đạo đức xã hội”, trong đó đã cảnh báo nghiêm khắc: “Môi trường đạo đức và văn hóa lành mạnh bị đe dọa nghiêm trọng, có nguy cơ dẫn tới khủng hoảng tinh thần, mất phương hướng lựa chọn các giá trị, lối sống và niềm tin của một bộ phận công chúng. Tình trạng đó đã và đang ảnh hưởng trực tiếp đến trật tự, an toàn, an ninh xã hội, dẫn đến khuynh hướng tự diễn biến về chính trị, tư tưởng, tác hại lâu dài đến các thế hệ mai sau”. Những cảnh báo nghiêm khắc đó đến nay vẫn chưa hề mất tính thời sự, hơn thế có vấn đề còn trở nên đáng báo động hơn.
Băng đĩa lậu tràn lan trên thị trường, trong đó ất nhiều băng đĩa có nội dung thiếu lành mạnh, phản văn hóa. Ảnh: PV
Văn kiện Đại hội XI (năm 2011) đã chỉ ra: “Môi trường văn hóa bị xâm hại, lai căng, thiếu lành mạnh, trái với thuần phong mỹ tục, các tệ nạn xã hội, tội phạm và sự xâm nhập của các sản phẩm và dịch vụ độc hại làm suy đồi đạo đức, nhất là trong thanh, thiếu niên, rất đáng lo ngại”.
Hội nghị toàn quốc tổng kết 15 năm thực hiện Nghị quyết Trung ương 5 (khóa VIII) tổ chức đầu năm 2014, cũng chỉ rõ: “Đời sống kinh tế có bước phát triển nhưng đời sống văn hóa tinh thần chưa theo kịp, thậm chí một số mặt suy giảm. Hệ giá trị truyền thống nhiều mặt bị đảo lộn, chủ nghĩa cá nhân, lối sống thực dụng, chạy theo đồng tiền có xu hướng gia tăng, chi phối mạnh đến đời sống xã hội, gây hậu quả xấu đối với việc xây dựng con người”.
Theo GS, TS Trần Văn Bính, nguyên Trưởng khoa Văn hóa XHCN (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh): Những yếu kém, bất cập nêu trên bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân chủ quan và khách quan, trong đó căn nguyên vừa sâu xa, vừa trực tiếp là do chúng ta chưa chuẩn bị chu đáo về tâm thế, bản lĩnh trước khi bước vào sân chơi toàn cầu, chưa đủ kiến thức và sự tỉnh táo cần thiết nên nhiều lúc, nhiều nơi, nhiều người đã bị choáng ngợp trước sự “xâm lăng mềm” về văn hóa từ bên ngoài mà vẫn thờ ơ, không hề hay biết.
Tăng cường sức mạnh nội sinh
Sức mạnh nội sinh là sức mạnh bên trong, có ý nghĩa sinh sôi, nảy nở, lan tỏa và phát triển không ngừng. Văn hóa với tư cách là “sức mạnh mềm” luôn có liên quan mật thiết đến sự trường tồn, thịnh suy, hưng vong của quốc gia dân tộc. Vì vậy, muốn phòng, chống hiệu quả nạn “xâm lăng văn hóa”, chúng ta phải tăng cường sức mạnh nội sinh cho dân tộc, kiên trì phương châm "xây kết hợp với chống", lấy "xây" làm chính, tạo ra một môi trường đạo đức văn hóa lành mạnh.
Đảng ta đã có những quan điểm đúng đắn về vị trí, vai trò, sức mạnh về văn hóa đối với công cuộc xây dựng, phát triển đất nước và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên trên thực tế, ở nhiều cấp, nhiều ngành, nhiều nơi lại chưa quan tâm đúng mức đến việc củng cố, tăng cường “sức mạnh nội sinh”. Theo PGS, TS Nguyễn Hữu Thức, Vụ trưởng Vụ Văn hóa-Văn nghệ (Ban Tuyên giáo Trung ương), 15 năm qua (1998-2013), ngân sách dành cho lĩnh vực văn hóa và xây dựng các thiết chế cơ sở văn hóa rất thấp, chưa tương xứng với sự phát triển kinh tế-xã hội. Chi cho văn hóa ở nhiều địa phương chưa đảm bảo được tỷ lệ 1,8% tổng chi ngân sách địa phương như chính sách Nhà nước đã ban hành. Trong khi đó, hệ thống các thiết chế văn hóa từ Trung ương đến cơ sở nhiều nơi bị xuống cấp, bộc lộ bất cập, hiệu quả xã hội thấp, gây lãng phí.
Như vậy, đã có một nghịch lý xảy ra là, ngân sách đầu tư cho văn hóa đã rất thấp, mà nhiều thiết chế văn hóa sau khi được xây dựng lại không được khai thác, sử dụng hiệu quả. Thế nên, ở nhiều địa phương, người dân, nhất là thanh thiếu niên thiếu chỗ vui chơi, giải trí lành mạnh khiến họ phải tìm đến các trò chơi, hoạt động văn hóa “ngoài luồng”, gây ra bao hệ lụy tai hại mà chúng tôi đã đề cập.
Tại sao lại xảy ra tình trạng đó? Nói về vấn đề này, GS, TSKH Tô Ngọc Thanh, Chủ tịch Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam thẳng thắn bày tỏ: “Có một thực tế là chúng ta có rất nhiều nghị quyết có giá trị về văn hóa, nhiều cán bộ lãnh đạo nói rất hay về văn hóa, nhưng trên thực tế lại chưa thực sự chăm lo đến các hoạt động văn hóa. Nếu các cấp ủy, chính quyền thực sự quan tâm rốt ráo, vào cuộc quyết liệt thì tôi tin chắc rằng, công luận không phải kêu ca, than phiền quá nhiều về lối sống văn hóa đang xuống cấp, đời sống văn hóa còn nghèo nàn, tệ nạn xã hội vẫn diễn ra ở nhiều nơi như thời gian qua”.
Ở một khía cạnh khác, PGS, TS Lương Hồng Quang, Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Văn hóa nghệ thuật quốc gia Việt Nam cho rằng, việc tăng cường sức mạnh nội sinh cũng là tăng "sức đề kháng văn hóa” cho dân tộc. "Sức đề kháng văn hóa” có vai trò cực kỳ quan trọng đối với việc giữ gìn, xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc. Nếu "sức đề kháng văn hóa” non nớt, nhu nhược, yếu kém sẽ là “mảnh đất màu mỡ” cho các “vi-rút văn hóa” độc hại có cơ hội nảy sinh, lây lan, làm xói mói tâm hồn, cốt cách dân tộc. Ngược lại, "sức đề kháng văn hóa” mạnh sẽ góp phần bảo đảm cho văn hóa Việt Nam không những giữ gìn được gốc gác, cội nguồn, bản sắc của mình, mà còn có thể đẩy lùi, tiêu trừ, loại bỏ được các “tạp chất gây hại” cho môi trường văn hóa dân tộc.
PGS, TS Lương Hồng Quang nhấn mạnh: “Muốn có "sức đề kháng văn hóa” tốt, cùng với việc chăm lo lưu giữ những tinh hoa văn hóa, bản sắc dân tộc, chúng ta phải không ngừng làm giàu văn hóa của mình trước hết bằng cách xây dựng mỗi tổ chức Đảng, chính quyền, đoàn thể và mỗi cơ quan, đơn vị, trường học là một “điểm sáng văn hóa”, mỗi cán bộ, đảng viên là một “chiến sĩ văn hóa” để làm “bộ lọc” giúp xã hội ngăn ngừa, phòng chống những luồng văn hóa độc hại từ bên ngoài”.
Xây dựng và bảo vệ văn hóa dân tộc là bảo vệ Tổ quốc
Có một nhận định rất chí lý: Mất đất, mất nước có thể lấy lại được, còn nếu văn hóa mất đi là mất luôn, mất vĩnh viễn. Cách đây ngót thế kỷ, đại văn hào M.Goóc-ki đã có một khuyến cáo rất đáng suy ngẫm: “Đối với tôi, lời kêu gọi Tổ quốc lâm nguy cũng không đáng sợ hơn lời kêu gọi: Hỡi các công dân! Văn hóa bị lâm nguy!”.
Văn hóa là một trong những yếu tố then chốt tạo nên sự hình thành, phát triển và trường tồn của mỗi quốc gia dân tộc. Trong thời kỳ hội nhập quốc tế hiện nay, việc bảo vệ nền văn hóa dân tộc, chống các hoạt động “xâm lăng văn hóa” càng có ý nghĩa cấp bách, quan trọng đối với sự ổn định, trường tồn của quốc gia. Nghị quyết số 28/NQ-TW (khóa XI) về “Chiến lược bảo vệ Tổ quốc trong hình mới” của Đảng vừa ban hành mới đây, đã xác định: Xây dựng nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc phải đi đôi với việc kiên quyết ngăn chặn sự xâm lăng văn hóa, xâm nhập các sản phẩm văn hóa xấu độc và thông tin độc hại. Đây là một trong 6 nhiệm vụ-giải pháp lớn để bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam trong tình hình mới.
Trong vòng xoáy của cơn lốc toàn cầu hóa, do sự tác động của chủ nghĩa thực dụng, lối sống “văn hóa tiêu dùng phương Tây” đã và đang dẫn đến nguy cơ đồng nhất về văn hóa, lối sống và làm cho con người, nhất là thế hệ trẻ dễ bị thay đổi thói quen, thị hiếu thiên về giải trí lai căng. Theo GS Nguyễn Đức Bình, nguyên Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương: Không riêng ở Việt Nam, mà nhiều quốc gia, trong đó có nước phát triển như Pháp cũng rất lo ngại về tình trạng này. Ủy ban Đối ngoại Quốc hội Pháp từng lên tiếng cảnh báo: “Văn hóa không phải là một thứ hàng hóa thông thường. Mối nguy cơ thực sự chính là quan điểm kiểu Mỹ về văn hóa, theo đó văn hóa cũng là một thứ hàng hóa thông thường. Chúng ta phải đấu tranh chống lại “thương mại hóa” ngày càng gia tăng đối với hoạt động của con người, không cho nền công nghiệp giải trí Mỹ vốn đã đạt được hiệu quả chính trị trên thị trường của họ, giờ đây lại chiếm lĩnh nốt mọi không gian sáng tạo của các nền văn hóa khác”.
Trước diễn biến phức tạp của tình hình thế giới, những mặt trái của quá trình toàn cầu hóa và nhất là âm mưu, thủ đoạn chống phá quyết liệt của các thế lực thù địch trên lĩnh vực tư tưởng-văn hóa, đòi hỏi chúng ta phải huy động cả hệ thống chính trị, các cấp, các ngành và toàn xã hội cùng chung tay góp sức bồi đắp, tăng cường sức mạnh nội sinh để tạo điểm tựa chắc chắn cho vị thế, sức sống và sức mạnh văn hóa Việt Nam luôn vững vàng trong “thế giới phẳng” hiện nay. Đó cũng là giải pháp hữu hiệu bảo đảm cho những giá trị, tinh hoa của dân tộc không bị pha trộn, mất gốc hay đồng hóa trước hiểm họa “xâm lăng văn hóa”.
THIỆN VĂN