Huy Đức nhầm lẫn hay cố ý “dắt mũi” dư luận qua bài viết “Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hãi”?

Thứ Ba, 25/06/2024, 21:33

Liệu một cây viết lão luyện có thể đọc thiếu, hiểu sai câu từ để biến một điều luật nhằm bảo vệ an ninh quốc gia, an toàn xã hội và an ninh cá nhân thành điều luật hạn chế tự do cá nhân?

Cuối tháng 5/2024, Huy Đức đăng tải trên trang cá nhân bài viết “Một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hãi”. Tôi hoàn toàn nhất trí với tiêu đề này mà không cần ông phải chứng minh gì thêm bởi hơn 75 năm trước, toàn thể nhân loại tiến bộ đã thống nhất rằng việc xây dựng một thế giới trong đó con người không còn phải chịu nỗi sợ hãi là một trong những khát vọng cao nhất của loài người (trích Đoạn 2, Lời nói đầu, Tuyên ngôn toàn thế giới về quyền con người năm 1948). Tuy nhiên, đi ngược lại với tiêu đề gây xúc động đó, bài viết có nội dung chỉ trích quy định quản lý dao có tính sát thương cao trong Dự thảo sửa đổi Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ năm 2017.

Không biết vì hiểu sai hay cố ý cắt xén câu chữ, Huy Đức đã biến một điều luật được dự thảo nhằm tăng cường hiệu quả bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội và an ninh của cá nhân thành một điều luật hạn chế tự do cá nhân. Nếu kiến giải của ông được thực hiện thì có lẽ mỗi ngày nhân dân Việt Nam sẽ thực sự phải sống trong một đất nước hãi hùng vì nguy cơ bạo lực bằng vũ khí có tính sát thương cao.

hd-1719326396720.JPG

Do diễn biến phức tạp của tình hình tội phạm sử dụng dao và phương tiện tương tự dao gây án nên Dự thảo sửa đổi Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ năm 2017 đã đưa dao có tính sát thương cao vào danh mục vũ khí thô sơ cần quản lý.

Chế độ quản lý tương tự như vậy được áp dụng ở nhiều quốc gia trên thế giới. Chẳng hạn như ở Điều 3 đạo luật Vũ khí năm 2006 của Bỉ liệt kê các loại: dao tự động, dao bướm, dao ném, phi tiêu sao hoặc lưỡi dao xuất hiện trong các đồ vật khác… là vũ khí bị cấm. Ngoài những loại dao trong danh sách cấm, chính quyền có thẩm quyền xác định cấm mang hoặc sở hữu những loại dao khác, bao gồm cả việc vận chuyển bên trong xe, nếu chủ sở hữu không thể đưa ra đủ lý do hợp pháp của việc vận chuyển, đặc biệt là ở khu vực thành thị hoặc tại các sự kiện công cộng.

Ở Trung Quốc, trước Thế vận hội Olympic Bắc Kinh năm 2008, chính quyền đã quy định người mua phải đăng ký khi mua những con dao nguy hiểm như dao có “rãnh máu”, dao lưỡi khóa, dao có lưỡi dài hơn 22 cm... Ở Pháp không cấm việc mua dao hợp pháp khi cá nhân trên 18 tuổi nhưng không được mang dao theo người, trừ trường hợp là một công cụ nghề nghiệp. Nếu dao được vận chuyển trên xe thì phải được đặt trong ngăn an toàn, có khóa mà người ngồi trong xe không thể tiếp cận được.

Trong bài viết của mình, Huy Đức trích định nghĩa về “dao có tính sát thương cao” tại điểm b khoản 4 Điều 3 Dự thảo Luật nhưng trích không đầy đủ cả định nghĩa pháp lý đã được dự thảo và dựa trên định nghĩa khuyết thiếu đó, ông đã đưa ra nhận định rằng theo dự luật thì những công cụ lao động như dao thái của người bán phở, dao phát cỏ của người nông dân cũng bị quản lý chặt chẽ, phải đăng ký như các loại vũ khí có tính sát thương cao.

Định nghĩa đầy đủ về dao có tính sát thương cao được đưa ra tại điểm b khoản 4 Điều 3 Dự thảo Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ (sửa đổi) như sau: “Dao có tính sát thương cao là dao sắc, dao nhọn và dao sắc nhọn, có chiều dài lưỡi dao từ 20cm trở lên hoặc có chiều dài lưỡi dao dưới 20cm nhưng được hoán cải, lắp ráp để có công năng, tác dụng tương tự dao có tính sát thương cao thuộc danh mục vũ khí thô sơ do Bộ trưởng Bộ Công an ban hành. Trường hợp sử dụng dao có tính sát thương cao vào mục đích lao động, sản xuất, sinh hoạt thì không thuộc phạm vi điều chỉnh của Luật này”.

Khi trích dẫn, Huy Đức lại “đánh rơi” luôn cả câu “Trường hợp sử dụng dao có tính sát thương cao vào mục đích lao động, sản xuất, sinh hoạt thì không thuộc phạm vi điều chỉnh của Luật này”. Với cách trích dẫn, phân tích của ông thì hẳn là khi thái phở hay phát cỏ người dân cũng phải đeo giấy phép sử dụng dao lủng lẳng ở cổ. Ông cũng vô tình hay cố ý bỏ quên luôn khoản 1 Điều 5 của Dự thảo Luật nêu rõ việc không cấm cá nhân sở hữu vũ khí thô sơ là hiện vật để trưng bày, triển lãm, đồ gia bảo và dao có tính sát thương cao sử dụng để lao động, sản xuất, sinh hoạt.

Liệu một tay viết lão luyện như Huy Đức có thể nhầm lẫn hay không chịu nghiên cứu kỹ văn bản? Nếu ông không hiểu nhầm thì lẽ nào đang yêu cầu việc cho phép tự do sở hữu vũ khí có tính sát thương cao? Như ông nói “một quốc gia không thể phát triển dựa trên sự sợ hãi” - trong sự sợ hãi không ai có thể thoải mái học tập, lao động, sáng tạo, thậm chí không thể ngay cả việc ngủ ngon. Lẽ nào ông muốn đất nước đang là nơi được tín nhiệm để tổ chức các cuộc gặp trọng yếu quốc tế của mình trở thành nơi mà bất kỳ lúc nào người dân cũng có thể trở thành nạn nhân của bạo lực dùng súng, dao hay các loại vũ khí có tính sát thương cao khác?

Châu Thành

3 nhận xét:

  1. Trong bối cảnh an ninh xã hội và an ninh quốc gia ngày càng phức tạp, việc quản lý và kiểm soát vũ khí, đặc biệt là dao có tính sát thương cao, trở nên vô cùng cần thiết. Bài viết của Huy Đức đã đưa ra quan điểm chỉ trích Dự thảo sửa đổi Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ năm 2017, cho rằng nó hạn chế tự do cá nhân. Tuy nhiên, một cây viết lão luyện như ông lại có thể hiểu sai hoặc cố ý cắt xén câu chữ, dẫn đến những nhận định thiếu khách quan và gây hiểu lầm.

    Dự thảo luật không hề cấm sử dụng dao vào các mục đích lao động, sản xuất, sinh hoạt. Thực tế, điều khoản đã nêu rõ rằng các công cụ lao động như dao thái của người bán phở hay dao phát cỏ của người nông dân không thuộc phạm vi điều chỉnh của luật này. Việc quản lý này là nhằm bảo vệ an ninh quốc gia và an toàn xã hội, không phải là một biện pháp hạn chế tự do cá nhân một cách phi lý như Huy Đức đã trình bày.

    Các quy định về quản lý dao có tính sát thương cao đã được áp dụng ở nhiều quốc gia trên thế giới như Bỉ, Trung Quốc, Pháp... Điều này chứng tỏ rằng Việt Nam không hề đi ngược lại với xu thế chung mà đang cố gắng học hỏi và áp dụng các biện pháp hiệu quả để đảm bảo an ninh cho người dân. Việc quản lý dao sát thương cao là một biện pháp cần thiết để ngăn chặn nguy cơ bạo lực, bảo vệ cuộc sống bình yên của người dân.

    Huy Đức đã trích dẫn không đầy đủ định nghĩa về "dao có tính sát thương cao" và bỏ qua những điều khoản quan trọng khác của Dự thảo Luật, dẫn đến việc gây hiểu nhầm cho người đọc. Một nhà báo có kinh nghiệm như ông nên cẩn trọng hơn trong việc đưa ra thông tin, đảm bảo tính chính xác và trung thực. Việc đưa thông tin thiếu chính xác không chỉ gây hoang mang cho dư luận mà còn có thể ảnh hưởng xấu đến nỗ lực của chính phủ trong việc bảo vệ an ninh quốc gia và an toàn xã hội.

    Trong một quốc gia đang phát triển và hội nhập như Việt Nam, an ninh và trật tự là những yếu tố then chốt để đảm bảo môi trường sống an toàn, lành mạnh cho người dân. Chính sách quản lý vũ khí không phải là biện pháp hạn chế tự do mà là cách để đảm bảo quyền sống trong môi trường an toàn, không lo sợ bạo lực. Chúng ta cần nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện, công bằng và hiểu rằng mọi quy định đều hướng tới mục tiêu chung là bảo vệ lợi ích của cộng đồng.

    Trả lờiXóa
  2. Trong bối cảnh thế giới ngày càng phức tạp và đầy biến động, việc quản lý và kiểm soát các loại vũ khí có tính sát thương cao, bao gồm dao, là vô cùng cần thiết để đảm bảo an ninh quốc gia và an toàn xã hội. Bài viết của Huy Đức đã chỉ trích quy định này trong Dự thảo sửa đổi Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ năm 2017, cho rằng nó hạn chế tự do cá nhân. Tuy nhiên, cách diễn giải và trích dẫn của Huy Đức có phần không đầy đủ và thiếu khách quan, dẫn đến những hiểu lầm không đáng có.

    Dự thảo luật đã nêu rõ rằng dao có tính sát thương cao chỉ bị quản lý chặt chẽ trong các trường hợp có nguy cơ đe dọa an ninh và trật tự xã hội. Các công cụ lao động hàng ngày như dao thái của người bán phở hay dao phát cỏ của người nông dân không thuộc phạm vi điều chỉnh của luật này. Điều này cho thấy rằng mục tiêu của luật không phải là hạn chế tự do cá nhân, mà là đảm bảo an toàn cho mọi người dân trong xã hội.

    Việc quản lý các loại vũ khí có tính sát thương cao đã được thực hiện ở nhiều quốc gia tiên tiến như Bỉ, Trung Quốc, Pháp... Những quốc gia này đã áp dụng các biện pháp tương tự để ngăn chặn nguy cơ bạo lực và bảo vệ an ninh xã hội. Việc Việt Nam đề xuất quản lý chặt chẽ các loại dao có tính sát thương cao cũng là một bước đi cần thiết và phù hợp với xu thế chung của thế giới.

    Một điểm cần lưu ý là bài viết của Huy Đức đã trích dẫn không đầy đủ định nghĩa về "dao có tính sát thương cao" và bỏ qua những điều khoản quan trọng khác của Dự thảo Luật. Điều này dẫn đến việc đưa ra những nhận định thiếu cơ sở và gây hiểu lầm cho người đọc. Là một nhà báo có kinh nghiệm, Huy Đức cần cẩn trọng hơn trong việc đưa ra thông tin, đảm bảo tính chính xác và trung thực, nhằm tránh gây hoang mang cho dư luận.

    Trong một quốc gia đang phát triển như Việt Nam, việc đảm bảo an ninh và trật tự xã hội là vô cùng quan trọng. Chính sách quản lý vũ khí không phải là biện pháp hạn chế tự do, mà là cách để bảo vệ quyền sống trong môi trường an toàn, không lo sợ bạo lực của người dân. Chúng ta cần nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện và công bằng, hiểu rằng mọi quy định đều hướng tới mục tiêu chung là bảo vệ lợi ích của cộng đồng, đảm bảo một xã hội an toàn và phát triển bền vững.

    Trả lờiXóa
  3. Bài viết của Huy Đức về dự thảo sửa đổi Luật Quản lý, sử dụng vũ khí, vật liệu nổ và công cụ hỗ trợ đã khơi dậy nhiều tranh luận về việc cân bằng giữa an ninh xã hội và tự do cá nhân. Tuy nhiên, cần nhìn nhận rằng mục tiêu chính của dự thảo này là tăng cường an ninh quốc gia và bảo vệ an toàn cho mọi công dân.

    Việc đưa dao có tính sát thương cao vào danh mục vũ khí thô sơ cần quản lý không phải là điều hiếm hoi hay bất thường trên thế giới. Như đã nêu trong bài viết, nhiều quốc gia tiên tiến như Bỉ, Trung Quốc, và Pháp đã áp dụng những biện pháp tương tự nhằm giảm thiểu nguy cơ bạo lực và đảm bảo an toàn công cộng. Các quy định này không nhằm mục đích hạn chế tự do cá nhân một cách vô lý mà là để bảo vệ người dân khỏi những mối nguy hiểm tiềm tàng.

    Đáng tiếc, bài viết của Huy Đức đã bỏ qua một số điểm quan trọng trong dự thảo luật, như việc trích dẫn không đầy đủ và thiếu khách quan định nghĩa về "dao có tính sát thương cao". Dự thảo luật đã rõ ràng rằng các công cụ lao động hàng ngày như dao thái của người bán phở hay dao phát cỏ của người nông dân không thuộc phạm vi điều chỉnh. Việc cắt xén và trình bày thông tin không đầy đủ có thể gây ra hiểu lầm và tạo nên những lo ngại không cần thiết trong dư luận.

    Quan trọng hơn, cần nhớ rằng việc quản lý vũ khí là một biện pháp cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự xã hội. Một xã hội an toàn là điều kiện tiên quyết để mọi người có thể yên tâm lao động, học tập và sinh sống. Việc sở hữu vũ khí có tính sát thương cao không được kiểm soát sẽ dẫn đến nguy cơ bạo lực gia tăng, gây bất ổn và lo lắng cho người dân.

    Trả lờiXóa