Ngày 5-2, với tinh thần đối thoại thẳng thắn và xây dựng, Việt Nam đã
thực hiện thành công Báo cáo quốc gia theo Cơ chế kiểm điểm định kỳ phổ quát
(UPR) chu kỳ 2 tại Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc (UNHRC). Ngày 7-2, nhóm
làm việc về UPR của UNHRC đã thông qua Báo cáo của Việt Nam với sự nhất trí
cao.
Thế nhưng ngày 7-2, website Ðại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội lại công bố
Tuyên bố chính thức về Kiểm điểm định kỳ phổ quát (UPR) của Việt Nam. Ðây là
một việc làm bất thường và lạc lõng...
Ngày 21-1, website của Ðại sứ quán Hoa Kỳ tại Hà Nội công bố video clip
và phát biểu chúc Tết của Ðại sứ Hoa Kỳ ở Việt Nam. Trong bài phát biểu, ngài
David Shear nói: "Năm nay tôi ăn Tết lần thứ ba ở Việt Nam, và mỗi năm tôi
đều thích thú ngắm nhìn thành phố "chuyển mình khi Tết đến" trong
những tuần trước Tết. Một lần nữa, phố xá Hà Nội lại tràn ngập âm thanh và hình
ảnh mọi người chuẩn bị Tết. Các chợ Tết đã mọc lên khắp thành phố, với đủ mọi
loại thực phẩm của dịp lễ tết để các gia đình và bạn bè đón Tết. Các đình, chùa
của Hà Nội, như chùa Trấn Quốc hay chùa Quán Sứ đông nghịt người đến cầu tài
lộc trong Năm Mới. Ở mọi nơi bạn đều thấy hoa đào và cây quất - ở các cửa hàng,
văn phòng, ở nhà, và cả ở đằng sau xe máy". Bằng câu chữ ngắn gọn nhưng
Ðại sứ David Shear đã mô tả rất sinh động khung cảnh yên bình, vui tươi của
ngày Tết ở Hà Nội, cho thấy nhân dân Việt Nam đang được hưởng một cái Tết an
lành, vì nếu một xã hội thiếu nhân quyền thì chắc chắn không có cuộc sống như
vậy. Nhưng trong khi lời chúc Tết của Ðại sứ David Shear còn trên trang nhất,
và hơn 100 nước không công khai ý kiến phát biểu, thì ngày 7-2, website của Ðại
sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam lại đăng Tuyên bố chính thức về Kiểm điểm định kỳ
phổ quát (UPR) của Việt Nam do ngài Peter Mulrean - Ðại biện lâm thời Phái bộ
Hoa Kỳ, trình bày tại buổi thảo luận Báo cáo UPR chu kỳ 2 của Việt Nam ở UNHRC.
Văn bản với các "tuy nhiên, quan ngại, thất vọng, đề xuất" không phản
ánh đúng đắn về tình hình nhân quyền ở Việt Nam được diễn đàn của các thế lực
thù địch, các tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí triệt để khai thác, coi đó như
là chỗ dựa để tiếp tục vu cáo. Thậm chí, vì quá vội vã nên không xác minh xuất
xứ văn bản hay muốn nhập nhằng, hoặc chỉ thấy thông tin nói xấu Việt Nam là
chộp ngay lấy, trong một bản tin ngày 7-2, trang tiếng Việt BBC viết: "Ðại
sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam đã ra tuyên bố về sự kiện kiểm điểm định kỳ phổ
quát (UPR) của Việt Nam tại Geneva, hôm 5-2-2014 từ Hà Nội", còn trang
nguoiviet thì xưng xưng viết: "Ðại sứ quán Hoa Kỳ tại Việt Nam vừa phát
hành một thông cáo, chính thức bày tỏ sự thất vọng của Hoa Kỳ về việc Việt Nam
ngăn cản các cá nhân và tổ chức dân sự tham dự UPR"!?
Sau khi Việt Nam thực hiện Báo cáo UPR chu kỳ 2 tại UNHRC, một blogger
cho rằng: "Việt Nam đã thành công khi thuyết phục cộng đồng quốc tế về một
khái niệm nhân quyền gắn liền với đời sống dân sinh và dân trí, phù hợp với văn
hóa truyền thống của Việt Nam". Ðây là đánh giá chính xác, bởi chỉ từ quan
niệm nhân quyền như thế, Ðại sứ David Shear được chứng kiến cảnh ngày Tết sinh
động, đầm ấm của người Việt Nam. Thử hỏi, một chế độ xã hội "vẫn sách
nhiễu, bắt giữ những người thực hiện các quyền hạn và các quyền tự do phổ quát,
như tự do ngôn luận và lập hội... hạn chế tự do tôn giáo, việc sách nhiễu các
nhà thờ không đăng ký vẫn diễn ra", "hạn chế đối với việc thành lập
nghiệp đoàn độc lập, sử dụng lao động trẻ em và lao động cưỡng bức, chính phủ
sử dụng lao động bắt buộc" liệu có một khung cảnh tết nhộn nhịp như Ðại sứ
David Shear mô tả?
Khi quan hệ giữa Việt Nam với thế giới ngày càng mở rộng, ở Việt Nam, mọi
người được tiếp xúc với thực tế hoàn toàn trái ngược với luận điệu kẻ xấu vẫn
truyền bá. Chứng kiến Việt Nam "thay da, đổi thịt" phát triển vượt
bậc so với trước đây, rất nhiều người đã nhận ra sự thật. Trong hàng triệu
người gốc Việt trở về quê hương, có nhà báo của kbchn.net, vietweekly.com,
viethaingoai.net đang tác nghiệp theo phương châm trực tiếp, khách quan, trung
thực. Qua thông tin phong phú, hình ảnh sinh động, bình luận sắc sảo, có thể
thấy nhà báo của các cơ quan truyền thông này đã đi khắp ba miền, từ biên giới
đến hải đảo, từ thành phố lớn đến vùng sâu vùng xa, đã gặp gỡ, tìm hiểu nhiều
số phận, nhiều con người thuộc thành phần xã hội khác nhau,... mà không bị cản
trở. Và từ đó, nhà báo Nguyễn Phương Hùng - người từng có "36 năm chống
cộng" mới viết các dòng chân tình: "Tôi thấy người Việt trong nước
thật bình dị, thanh bình và rất hiếu khách. Anh Nguyễn Bôn, Giám đốc Tập đoàn
Mai Linh ở Quảng Trị, là một cựu chiến binh còn sống sau trận chiến khốc liệt
tại Thành cổ Quảng Trị, không có một chút phản ứng gọi là thù hận tôi, một
người lính của binh chủng Biệt động quân. Chúng tôi đã ôm nhau và khóc trên bức
đài tưởng niệm các tử sĩ bộ đội miền Bắc. Có cơ hội về Việt Nam, tôi mới gặp
những người bộ đội hay cựu chiến binh như anh Phạm Nguyên Khánh, Ðại tá về hưu
Trần Duy Ngọc. Tất cả chúng tôi hoàn toàn như anh em một nhà, không còn thù
hận, cũng chẳng hề nghĩ mình từng là những người thù địch". Hoặc sau khi
tiếp xúc, tìm hiểu cuộc sống và lễ hội của người Mông ở Sơn La, nhà báo ở
vietweekly viết: "Cảm nhận nổi bật nhất là thái độ sống rất hòa đồng của
người dân tộc đối với tất cả mọi người, không phân biệt nguồn gốc, hay khác
biệt văn hóa. Họ an nhiên tự tại, tự hào với những giá trị văn hóa của mình. Và
sẵn sàng tiếp thu những cái mới một cách thoải mái trong khi vẫn kết hợp với
cái truyền thống... Sự đa dạng của các dân tộc trên đất nước Việt Nam là một
tài sản chung, và là một sức mạnh văn hóa. Những nền văn hóa này chung sống
được với nhau khi cùng chia sẻ một ước vọng hòa bình, ấm no, và hạnh
phúc".
Có thể nói, đa số nội dung trong tuyên bố do ngài Peter Mulrean trình bày
tại Geneva không phản ánh trung thực về các vấn đề đề cập. Lẽ ra trước đó, ngài
Peter Mulrean cần cẩn trọng xem xét, tìm hiểu, đặc biệt là khảo sát toàn diện ý
kiến của người Việt ở nước ngoài. Cách đây không lâu, bình luận về báo cáo hằng
năm của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về tình hình nhân quyền ở Việt Nam, karenphung -
blogger người Ðức gốc Việt, viết: "Tại sao quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ đã
nồng ấm nhưng báo cáo của Bộ Ngoại giao Mỹ vẫn luôn kèm theo câu mở đầu
"Việt Nam là một nước độc tài do một đảng thống trị"? Báo cáo của
người Mỹ còn cho rằng "Việt Nam không tôn trọng nhân quyền" thông qua
việc bắt giữ một số người với cái tên "bất đồng chính kiến" hay
"cảnh sát đánh đập người dân vô tội". Nhưng chính nước Mỹ cũng có rất
nhiều vấn đề phải đối mặt, đặc biệt việc lạm dụng quyền lực của cảnh sát, sự kỳ
thị chủng tộc với người da màu, một việc có truyền thống tại nước Mỹ. Là một
người dân bình thường ai đó sẽ ngạc nhiên khi thấy các nhân vật "bất đồng
chính kiến" ấy sau khi ra tù thông lệ có vé sang Mỹ định cư. Nhưng nếu
nhìn lại cả một thời gian dài, từ lúc chế độ VNCH sụp đổ cho tới ngày nay, đại
đa số những người ở phía đối đầu với chính quyền đều được Mỹ đón chào thì chúng
ta sẽ hiểu ngay ra vấn đề vì sao người Mỹ lại viết ra những điều đó trong báo
cáo nhân quyền của họ"; còn Thư tòa soạn (7-2013), vietweekly viết:
"Có thể nói chính quyền Việt Nam đang cố gắng ngày càng mở rộng mức độ tự
do người dân mà không đánh mất khả năng kiểm soát an ninh xã hội. Phần lớn
những nỗ lực đánh phá Việt Nam về mặt nhân quyền bắt nguồn từ những đoàn thể
chính trị ở nước ngoài mang động cơ muốn giành một chỗ đứng trong hệ thống
quyền lực chính trị ở Việt Nam. Có nghĩa rằng, nhân quyền chỉ là một chiêu bài
chính trị, hơn là một quan tâm có thực chất. Cải tổ chính trị có vẻ là một cách
đặt vấn đề xác đáng hơn. Nhưng những đoàn thể chính trị này đã không có đủ sự
thành thật gọi tên vấn đề cho đúng bản chất của nó, mà ngụy trang dưới vỏ bọc
nhân quyền để hy vọng lôi kéo được sự đồng tình của quần chúng. Sự gượng ép này
giải thích lý do tại sao chiêu bài nhân quyền đã không đạt được hiệu quả chính
trị như mong muốn"...
Thực tế đã và đang cung cấp rất nhiều bằng chứng minh chứng nhân quyền ở
Việt Nam có bước phát triển vượt bậc; thực tế cũng đã và đang cho thấy bộ mặt
của một số kẻ cố tình lừa dối dư luận qua các thông tin, luận điệu bóp méo,
xuyên tạc. Nếu thật sự thiện chí khi góp ý với Việt Nam, mọi chính phủ, tổ
chức, cá nhân cần dựa trên thông tin chính xác để đưa ra ý kiến trung thực và
hơn hết, phải hướng tới nhân quyền cho hàng chục triệu người Việt Nam, không vì
lợi ích hẹp hòi của cái nhóm người hầu như không công ăn việc làm, hoạt động
dựa vào sự hà hơi tiếp sức từ bên ngoài (mà bằng chứng gần đây là việc sau khi
định cư ở Hoa Kỳ, Trần Khải Thanh Thủy công bố cụ thể về nguồn tài chính khi
còn ở trong nước người này đã nhận từ tổ chức khủng bố "Việt Tân"). Bởi
thế, dựa trên thông tin thất thiệt để góp ý, có thể ảnh hưởng tiêu cực tới
thiện chí mà chính phủ, tổ chức hoặc cá nhân nào đó muốn thể hiện. Ðể đất nước
có nhân quyền ngày càng hoàn thiện, để cuộc sống mọi mặt ngày càng phát triển,
để mỗi người dân luôn được hưởng các quyền và tự do của mình, Nhà nước và nhân
dân Việt Nam cần phải tiếp tục nỗ lực. Chúng ta luôn ghi nhận, tiếp thu những ý
kiến đóng góp thiện chí, như Thứ trưởng Ngoại giao Hà Kim Ngọc phát biểu tại
UNHRC vừa qua: "Bảo vệ và thúc đẩy các quyền con người phải là một tiến
trình liên tục, bền bỉ và có tầm nhìn xa. Trong tiến trình đó, sự nỗ lực của
mỗi quốc gia riêng lẻ khó có thể đạt hiệu quả cao nhất nếu thiếu sự ủng hộ,
giúp đỡ của cộng đồng quốc tế trên nguyên tắc bình đẳng, tôn trọng độc lập, chủ
quyền và đối thoại mang tính xây dựng".
HỒNG QUANG
Thực tế đã và đang cung cấp rất nhiều bằng chứng minh chứng nhân quyền ở Việt Nam có bước phát triển vượt bậc; thực tế cũng đã và đang cho thấy bộ mặt của một số kẻ cố tình lừa dối dư luận qua các thông tin, luận điệu bóp méo, xuyên tạc. Nếu thật sự thiện chí khi góp ý với Việt Nam, mọi chính phủ, tổ chức, cá nhân cần dựa trên thông tin chính xác để đưa ra ý kiến trung thực và hơn hết, phải hướng tới nhân quyền cho hàng chục triệu người Việt Nam, không vì lợi ích hẹp hòi của cái nhóm người hầu như không công ăn việc làm, hoạt động dựa vào sự hà hơi tiếp sức từ bên ngoài (mà bằng chứng gần đây là việc sau khi định cư ở Hoa Kỳ, Trần Khải Thanh Thủy công bố cụ thể về nguồn tài chính khi còn ở trong nước người này đã nhận từ tổ chức khủng bố "Việt Tân").
Trả lờiXóaTất cả những tuyên bố ấy có lẽ đều vì một mục đích chính trị xấu xa nào đó mà thôi