Ngày 10/12 cũng chính thức được lấy làm Ngày Quốc tế về Nhân
quyền để nhắc nhở mọi người hãy tôn trọng những quyền thiêng liêng của con
người.
Ngày 10/12/1948, Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền đã chính
thức được Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc thông qua với những tuyên ngôn về các
quyền cơ bản của con người.
Được xây dựng trên cơ sở các thỏa ước quốc tế, thỏa ước nhân
quyền khu vực, hiến pháp và luật pháp quốc gia… Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền
là một khuôn mẫu chung để mọi quốc gia và mọi dân tộc thực thi. Tinh thần của
bản Tuyên ngôn, đúng như ở điều đầu tiên trong tổng số 30 điều, đã ghi là: “Mọi
người sinh ra đều được tự do và bình đẳng về nhân phẩm và quyền. Mọi người đều
được phú bẩm về lý trí và lương tâm và vì thế phải đối xử với nhau trên tinh
thần bác ái”.
Thế giới rộng lớn với nhiều quốc gia, nhiều dân tộc cùng tồn
tại rất cần sự tuân thủ nghiêm ngặt những điều ghi trong Tuyên Ngôn Quốc tế về
Nhân quyền. Nếu những điều ấy được thực thi, được tuân thủ ở mọi quốc gia và
giữa mọi quốc gia đã không nảy sinh những xung đột, chém giết những đói khổ,
nguy nan… Con người đã thực sự được hưởng cái quyền của chính mình. Thế nhưng,
người ta chưa hiểu đúng hay hiểu mà vẫn cố tình làm sai khi một dân tộc, một
quốc gia này tự cho mình cái quyền đi xâm lược nước khác, áp bức dân tộc khác?!
Người ta không tuân thủ hay chỉ vì đặt lợi ích cá nhân mình
cao hơn mà sẵn sàng vi phạm cả luật pháp quốc tế khi áp đặt những chuẩn mực phi
lý đối với một dân tộc, một quốc gia có chủ quyền khác.
Từ những cuộc chiến tranh liên miên trong lịch sử xa xưa đến
những xung đột mới nảy sinh giữa các quốc gia, sắc tộc, tôn giáo… đều có nguyên
nhân từ chính những hành vi vi phạm quyền con người. Và cũng có những hành vi
núp dưới chiêu bài “bảo vệ nhân quyền” nhưng trên thực tế lại đang chà đạp lên
nhân quyền hay tước đoạt quyền của con người.
Đâu là tôn trọng quyền con người khi lấy cớ “bảo vệ người
dân vô tội” nhiều tấn bom, đạn lại dội xuống một quốc gia có chủ quyền, để rồi
những mạng người bị tiêu diệt lại chính là người dân vô tội! Đâu là bảo vệ
quyền con người khi lấy cớ trừng phạt quốc gia này, dân tộc kia vi phạm nhân
quyền người ta lại áp đặt những biện pháp hà khắc mà cuối cùng người bị hại
cũng lại chính là những dân tộc, những con người với đầy đủ quyền được sống an
toàn!
Nhiều quốc gia đã tự cho mình cái quyền này, quyền kia để di
“răn dạy” các quốc gia khác bằng những báo cáo nhân quyền, báo cáo tôn giáo mà
trên thực tế đó mới chính là những hành vi vi phạm nghiêm trọng Tuyên ngôn Nhân
quyền.
Ở trong một quốc gia cũng vậy, nếu quyền con người được tôn
trọng, luật pháp về quyền con người được bảo đảm thì những hành vi vi phạm kiểu
tham nhũng, lạm quyền không thể có chỗ tồn tại. Người ta không thể vẫn tồn tại
theo danh nghĩa bình đẳng mà một số ít người thì hưởng quá nhiều quyền lợi,
trong khi số nhiều người khác lại phải chịu thiệt thòi. Không thể bảo đảm nhân
quyền khi có những người được no nê, phè phỡn trong khi nhiều người khác lại
nghèo đói, thất học và vô gia cư.
Cũng chính bởi những điều đó mà ở bất cứ đâu trên trái đất
này, khi một quốc gia, một thể chế, một chính phủ thực hiện tốt hoặc đang nỗ
lực thực sự cho những mục tiêu tốt đẹp là bảo đảm nhân quyền, quốc gia ấy, thể
chế ấy phải được công nhận, được đánh giá cao. Ngược lại, mọi quốc gia, mọi dân
tộc không thể lợi dụng “Tuyên ngôn nhân quyền” mà có những việc làm đi ngược
với tinh thần chung nhất được nêu trong tuyên ngôn là “vì con người”./.
(Theo VOV)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét