Minh Quân
Vừa đến Hà
Nội, sáng ngày 23-3-2016, ông M.Pát-xê (M.patzelt), nghị sĩ, thành viên Ủy ban
nhân quyền Quốc hội, nước Cộng hòa Liên bang (CHLB) Đức tìm cách đòi vào bằng
được dự phiên tòa xét xử sơ thẩm hai bị cáo: Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Thị Minh
Thái của Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội, về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân
chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”
nhưng không được. Lý do mà ông không được vào dự phiên toàn này là bởi không đủ
tư cách hợp pháp do Bộ luật Tố tụng hình sự nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam
quy định. Khi không được vào dự phiên tòa nói trên ông ta đã có những hành động
và lời nói vô văn hóa, không thể chấp nhận được!
Thực tế cho thấy, sự có mặt của người nước
ngoài trong một phiên tòa tổ chức tại bất cứ quốc gia nào đều phải tuân thủ
những quy định pháp luật nước sở tại. Điều này, chắc ông M.Pát-xê nắm rõ, nhất
là trước khi ông đến Việt Nam,
thiết nghĩ chẳng cần nói lại làm gì! Tưởng rằng, đã là nghị sĩ, thành viên Ủy
ban nhân quyền của Quốc hội CHLB Đức thì cá nhân ông hội tụ đầy đủ những phẩm
chất của con người tử tế, đó là: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín và được biểu lộ
trong phép hành xử bằng những hành động thấm đấm tính nhân văn, văn hóa. Nhưng
thật đáng buồn, hành động lại là vô văn hóa!
Vì sao nói vậy?
Thưa ông, Việt
Nam là một quốc gia độc lập, có chủ quyền, có mối quan hệ đối tác chiến lược
với nước CHLB Đức. Người Việt thường nói, “nước có quốc pháp, gia đình có gia
phong” và “nhập gia tùy tục”; cho nên, ở Việt Nam, mọi quyền con người, quyền
công dân được đảm bảo bằng Hiến pháp và pháp luật; các cá nhân trong gia đình
đều sống và đối xử với nhau bằng những quy định đạo đức xã hội và quy ước dòng
họ, gia đình. Nếu ai đi ngược lại những điều đó thì nhất định bị lên án, thậm
chí bị xử trí bằng pháp luật. “Ông nghị” M.Pát-xê đến Việt Nam thì ông là khách
không chỉ của quốc gia mà còn là khách của mọi gia đình và người dân Việt, cho
nên, lẽ ra, ông phải “nhập gia tùy tục” và như thế sẽ được đối xử theo đúng văn
hóa và pháp luật Việt Nam.
Nhưng đáng
buồn thay, những lời nói, hành động của ông không xứng với cái lẽ làm người.
Ông kẻ cả, trịch thượng, can thiệp thô bạo vào công việc của Việt Nam, coi thường
phép hành xử văn hóa của người Việt. Việc ông không có chương trình làm việc,
không được sự chấp thuận của Chính phủ Việt Nam, không tuân theo phương châm
“nhập gia tùy tục”, nên ông không thể gặp cơ quan chức năng yêu cầu tham dự
phiên tòa là hoàn toàn đúng và người dân Việt Nam cũng chẳng thể đón như một vị
khách. Chính phủ và người dân Việt Nam không thể chấp nhận một nghị sĩ, thành
viên Ủy ban nhân quyền Quốc hội Đức phát biểu rằng, đến đây để “hỗ trợ cuộc
phản đối” và ngạo mạn tự cho rằng “Tôi nghĩ rằng với sự có mặt của tôi sẽ giúp
cho được tuyên trắng án hoặc án sẽ được giảm nhẹ”! À hóa ra ông đến đây với
động cơ xấu, mang tâm thế kẻ “nhớn” coi thường chính phủ, nhân dân và pháp luật
Việt Nam.
Hành động của ông thật là vô văn hóa. Ông nên nhớ, Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn
Thị Minh Thúy là tội phạm bị chính quyền Việt Nam truy tố, xét xử theo pháp luật.
Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Thị Minh Thúy đã thường xuyên vị phạm pháp luật, khi họ
luôn xuyên tạc, vu cáo lãnh đạo Nhà nước cũng như chính sách và pháp luật Nhà
nước Việt Nam. Tội phạm này đã được các cơ quan bảo vệ pháp luật của Nhà nước
Việt Nam
làm rõ. Đây là công việc nội bộ của nước Việt Nam, ông chẳng có quyền gì mà can
thiệp. Hành động hậu thuận, bảo vệ bọn tội phạm của ông đã đi ngược lại khẩu
hiệu thượng tôn pháp luật ở nước CHLB Đức, mà ông là một đại diện. Hình ảnh ông
đứng trước khu vực phiên tòa xét xử bọn tội phạm tay giơ khẩu hiểu đòi thả tự
do cho chúng thật là phản cảm, vô văn hóa, chẳng người Việt nào chấp nhận được.
Hơn nữa, với hành động ấy, bản thân ông đã vi phạm Công ước quốc tế về quyền
dân sự, chính trị của Liên hợp quốc trên đất nước Việt Nam, lẽ ra các cơ quan
pháp luật Việt Nam phải có biện pháp xử lý thích hợp, nhưng ông là “khách”
nên,… chắc ông hiểu.
Thưa “Nghị sĩ, Ủy viên nhân quyền” Quốc hội CHLB Đức -
M.Pát-xê, chúng tôi rất biết, người Đức vốn nổi tiếng trên nhiều lĩnh vực,
trong đó có phép hành xử có văn hóa. Nước CHLB Đức là một nước phát triển, là
cái nôi cho sự đấu tranh vì độc lập, tư do, vì hạnh phúc và phát triển của
người dân, mọi hành vi vi phạm pháp luật ở nước ông đều bị các cơ quan bảo vệ
pháp luật xử lý thích đáng. Vì thế, hành động vô văn hóa của ông không chỉ bị
chính phủ, người dân Việt Nam, mà cả chính phủ và nhân dân CHLB Đức lên án, bác
bỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét