Thứ năm, 22/05/2025 - 05:48
Cùng với nhiệm vụ sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy, công tác đấu tranh phòng, chống tham nhũng, tiêu cực... trong hệ thống chính trị được Đảng ta tiếp tục triển khai rất mạnh mẽ, quyết liệt. Khi ánh sáng công lý rọi sâu vào chức trách công vụ, đã làm lộ chân tướng của không ít đối tượng suy thoái, trong đó có một số nhân vật từng được kỳ vọng là “hạt giống đỏ” của hệ thống chính trị...
Khi “hạt giống đỏ” suy thoái...
Những ngày gần đây, dư luận tại TP Hồ Chí Minh xôn xao trước việc một cán bộ từng được coi là “hạt giống đỏ” bị vướng vòng lao lý. Người được nhắc đến là ông Huỳnh Nguyễn Lộc, sinh năm 1981, cựu Viện trưởng Viện Y dược học dân tộc TP Hồ Chí Minh. Sinh trưởng trong một gia đình có truyền thống cách mạng, được đào tạo căn bản về ngành y, từng là một cán bộ đoàn được đánh giá có năng lực...
Huỳnh Nguyễn Lộc thăng tiến rất nhanh. Năm 2014, khi mới 33 tuổi, Lộc đã được bổ nhiệm Phó viện trưởng Viện Y dược học dân tộc TP Hồ Chí Minh và chỉ một năm sau đã được đề bạt giữ chức Viện trưởng, trở thành một trong những cán bộ trẻ nhất đứng đầu một cơ quan khoa học danh giá. Có năng lực chuyên môn và giỏi về “kỹ năng mềm”, mỗi lần xuất hiện trước công chúng và truyền thông, Huỳnh Nguyễn Lộc luôn chứng tỏ bản thân là “hình mẫu” của cán bộ trẻ dồi dào năng lượng sáng tạo và tâm huyết. Sự nghiệp đang lên như diều gặp gió thì cuối năm 2024, Huỳnh Nguyễn Lộc bị Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an khởi tố, bắt tạm giam để điều tra về tội nhận hối lộ.
Mới đây, kết luận của Cơ quan An ninh điều tra Bộ Công an khiến nhiều người ngạc nhiên, bất ngờ, bày tỏ thái độ xót xa, tiếc nuối. Huỳnh Nguyễn Lộc đã nhận hối lộ một cách liên tục, có hệ thống với hàng chục lần, tổng số tiền lên đến hơn 47 tỷ đồng từ Công ty Cổ phần Dược Sơn Lâm để cho doanh nghiệp này trúng thầu, cung cấp dược liệu và thuốc chữa bệnh cho Viện Y dược học dân tộc TP Hồ Chí Minh. Cùng với Huỳnh Nguyễn Lộc còn có hàng chục bị can khác tại một số cơ quan, đơn vị ngành y bị cơ quan điều tra đề nghị truy tố với tội danh tương tự.
![]() |
Trong bối cảnh thông tin về những vụ sản xuất, buôn bán thuốc chữa bệnh giả, thực phẩm chức năng giả với số lượng lên đến hàng trăm tấn khiến người dân hoang mang, lo lắng, việc những cán bộ trẻ như Huỳnh Nguyễn Lộc nhận hối lộ để cho doanh nghiệp thao túng, đưa hối lộ, lừa đảo chiếm đoạt tài sản... càng làm cho cơn phẫn nộ của dư luận tăng cao.
Huỳnh Nguyễn Lộc là dẫn chứng điển hình nhưng không phải duy nhất về sự tha hóa, suy thoái tư tưởng chính trị, phẩm chất đạo đức, lối sống của cán bộ trẻ, đảm nhiệm cương vị người đứng đầu trong đơn vị của hệ thống chính trị. Chỉ tính riêng lĩnh vực ngành y và các dịch vụ chăm sóc sức khỏe nhân dân, thời gian gần đây đã có nhiều người đứng đầu các đơn vị từ Trung ương đến địa phương bị pháp luật xử lý về tội nhận hối lộ, buông lỏng quản lý, tiếp tay cho buôn lậu, gian lận thương mại, nạn thuốc giả, thực phẩm bẩn... hoành hành.
Trước vấn nạn này, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Chỉ thị về tăng cường chống buôn lậu, gian lận thương mại, hàng giả, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ... nhằm bảo vệ quyền, lợi ích chính đáng của người dân, doanh nghiệp. Trong chỉ thị, Thủ tướng yêu cầu xử lý nghiêm các tổ chức, cá nhân vi phạm với phương châm xử lý một vụ cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực; không có vùng cấm, không có ngoại lệ...
Hậu quả của các hành vi suy thoái này đối với hệ thống chính trị và đời sống xã hội là vô cùng nặng nề. Bên cạnh việc gây thất thoát tài sản nhà nước, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe người dân và an ninh kinh tế, trật tự, an toàn xã hội... những hành vi này còn gây tổn hại nghiêm trọng niềm tin của nhân dân; lộ ra những khoảng trống đáng báo động về trách nhiệm quản lý, ý chí đấu tranh của đội ngũ cán bộ trong hệ thống chính trị. Trong một cuộc họp của Chính phủ gần đây, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã nhấn mạnh, hành vi buôn lậu, hàng giả với số lượng hàng trăm tấn mà cấp ủy, chính quyền, cơ quan chức năng không biết thì chỉ có hai việc, một là không còn ý chí chiến đấu, hai là cán bộ bị mua chuộc. Cả hai tội này phải xử ngay...
Mầm mống tội ác và vũ khí đấu tranh
Vấn nạn thuốc giả, thực phẩm bẩn, hàng giả, hàng nhái... tiếp tục là chủ đề “nóng” trong các phiên thảo luận của các đại biểu Quốc hội trong những phiên họp gần đây. Hành vi buôn lậu, sản xuất, tiêu thụ, đưa-nhận hối lộ, bao che, tiếp tay cho thuốc giả, thực phẩm bẩn đầu độc đời sống xã hội chính là tội ác. Thậm chí, có đại biểu đã ví loại tội phạm này tương đương với hành vi giết người hàng loạt, cần phải nghiêm trị trước pháp luật.
Lý giải về nguyên nhân biến một số cán bộ từ “hạt giống đỏ” trở thành tội phạm, giới chuyên gia tội phạm học cho rằng, tất cả đều bắt nguồn từ lòng tham. Khi nhân cách và ý chí của cán bộ, đảng viên bị đồng tiền chi phối, lòng tham dẫn dắt thì bản lĩnh sẽ gục ngã trước bản năng, đối tượng sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích cá nhân. Dưới góc nhìn của công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng; phòng, chống suy thoái, Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII đã chỉ rõ: Nguyên nhân sâu xa, chủ yếu của tình trạng suy thoái ở một bộ phận cán bộ, đảng viên trước hết là do bản thân những cán bộ, đảng viên đó thiếu tu dưỡng, rèn luyện; lập trường tư tưởng không vững vàng, hoang mang, dao động trước những tác động từ bên ngoài; sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, hẹp hòi, bị cám dỗ bởi các lợi ích vật chất, không làm tròn trách nhiệm, bổn phận của mình trước Đảng, trước dân...
Nhìn cận cảnh một số vụ việc, vụ án nổi cộm về tham nhũng, tiêu cực gần đây, chúng ta thấy, hành vi suy thoái diễn biến theo quy luật từ không đến có, từ nhỏ đến lớn, từ thấp đến cao. Ban đầu, hành vi nhận hối lộ chỉ ở dạng “cảm ơn”, “quà biếu”, “phần trăm”, “lại quả”... ở phạm vi cá nhân. Dần dần, vòng xoáy của đồng tiền và chủ nghĩa cá nhân đã làm mờ mắt đối tượng. Họ lôi kéo cả vợ con, gia đình, người thân, đồng chí, đồng nghiệp... vào cuộc. Và cuối cùng, không ít cán bộ, cơ quan quản lý lại biến thành tay sai cho các đối tượng, đường dây tội phạm, gây hậu quả nặng nề, hệ lụy khôn lường đối với đời sống xã hội.
Khi cán bộ, nhất là người đứng đầu trượt dài vào con đường suy thoái, rất cần sự đấu tranh, thức tỉnh từ tập thể. Đó là vai trò của cấp ủy, tổ chức đảng thông qua công tác kiểm tra, giám sát, đấu tranh phê bình, tự phê bình. Nếu ở đâu tinh thần phê bình, ý chí chiến đấu của cấp ủy, tổ chức đảng được phát huy, chắc chắn ở đó sẽ ngăn ngừa có hiệu quả hành vi tiêu cực, sự suy thoái của cán bộ, đảng viên. Thực tế cho thấy, ở những tổ chức đảng, đơn vị để xảy ra tham nhũng, tiêu cực, thứ vũ khí quan trọng này không phát huy tác dụng hoặc đã bị cá nhân vô hiệu hóa; vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc tập trung dân chủ, tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách. Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII khẳng định: Năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của không ít tổ chức đảng còn thấp, thậm chí có nơi mất sức chiến đấu.
Mọi vết trượt, mọi hành vi suy thoái đều có căn nguyên, vạch xuất phát. Duy trì liên tục tính chiến đấu trong cấp ủy, tổ chức đảng chính là giải pháp đấu tranh phòng, chống suy thoái từ sớm, từ xa, từ nơi xuất phát. Bài học về nâng cao vai trò, hiệu lực, hiệu quả công tác lãnh đạo, kiểm tra, giám sát; nâng cao chất lượng sinh hoạt phê bình, tự phê bình trong Đảng là vấn đề căn cốt, luôn luôn nóng hổi tính thời sự.
(còn nữa)
THANH KIM TÙNG
Vụ việc của ông Huỳnh Nguyễn Lộc – một cán bộ từng được xem là “hạt giống đỏ”, bị khởi tố với tội danh nhận hối lộ hàng chục tỷ đồng – không chỉ là một nỗi đau, một sự tiếc nuối mà còn là lời cảnh tỉnh đanh thép đối với toàn bộ hệ thống chính trị, đặc biệt là trong công tác xây dựng, rèn luyện đội ngũ cán bộ. Từ một người trẻ có học vấn, có vị trí, có kỳ vọng, việc trượt dài trong con đường tha hóa không phải chỉ là cá biệt, mà là hệ quả của sự suy thoái về bản lĩnh chính trị, đạo đức, và sự thiếu hụt kiểm tra, giám sát nghiêm túc từ tổ chức đảng, đơn vị nơi cán bộ đó sinh hoạt.
Trả lờiXóaThực tế đau lòng là không ít cán bộ được “đặt kỳ vọng” đã để cho danh lợi che mờ lý tưởng, để cho đồng tiền lấn át trách nhiệm công bộc, biến nơi chăm sóc sức khỏe nhân dân – một ngành nghề thiêng liêng – thành công cụ trục lợi. Điều đáng sợ hơn là hành vi vi phạm không diễn ra trong phút chốc mà phát triển có hệ thống, có “quy trình ngầm”, có sự tiếp tay, bao che từ những người trong cuộc. Đây chính là minh chứng điển hình cho lời cảnh báo trong Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII: Suy thoái không đến từ bên ngoài mà bắt đầu từ bên trong – từ sự tự diễn biến, tự chuyển hóa trong mỗi cán bộ, đảng viên khi không giữ vững được bản lĩnh, đạo đức, niềm tin và lý tưởng cách mạng.
Chống tham nhũng, tiêu cực, như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định, là “không có vùng cấm, không có ngoại lệ”. Tuy nhiên, muốn cuộc chiến ấy thật sự hiệu quả, không chỉ cần pháp luật nghiêm minh mà còn cần “tấm khiên” từ bên trong – đó là tính chiến đấu của tổ chức đảng, của tập thể cán bộ, đảng viên. Nếu không có phê bình, tự phê bình nghiêm túc, nếu tổ chức đảng không phát huy vai trò kiểm tra, giám sát thì những “vết trượt” như Huỳnh Nguyễn Lộc không sớm bị phát hiện mà sẽ trở thành tiền lệ, tiếp tục khoét sâu vào lòng tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước.
Càng trong bối cảnh đất nước đẩy mạnh sắp xếp tổ chức bộ máy tinh gọn, hiệu quả, thì càng phải siết chặt kỷ luật, kỷ cương. Mỗi cán bộ, đặc biệt là cán bộ trẻ – lực lượng kế cận – cần khắc ghi: Không có vùng an toàn trong đạo đức cách mạng; chỉ cần buông lỏng cảnh giác, lơ là rèn luyện là rất dễ rơi vào vòng xoáy của quyền lực và vật chất. Bài học từ những “hạt giống đỏ bị thối rữa” như Huỳnh Nguyễn Lộc chính là lời cảnh báo sống động, nghiêm khắc, thúc đẩy từng cán bộ phải tu dưỡng không ngừng, và buộc tổ chức đảng phải kiên trì, bền bỉ thực hành tự soi, tự sửa, không nương nhẹ bất kỳ biểu hiện lệch chuẩn nào từ sớm, từ xa.
Câu chuyện đau xót về Huỳnh Nguyễn Lộc – một cán bộ trẻ từng được đánh giá là triển vọng, có xuất thân tốt, học vấn vững – đã trở thành một lời nhắc nhở nghiêm khắc về công tác đánh giá, quy hoạch, bổ nhiệm cán bộ trong hệ thống chính trị hiện nay. Vấn đề không chỉ nằm ở cá nhân sai phạm, mà đằng sau sự “ngã ngựa” ấy là cả một chuỗi lỗ hổng trong giám sát nội bộ, trong công tác tổ chức cán bộ, trong khả năng phát hiện sớm những biểu hiện lệch chuẩn về tư tưởng và đạo đức.
Trả lờiXóaSự nguy hiểm ở chỗ, khi những người từng được kỳ vọng trở thành nòng cốt, trụ cột lại phản bội lý tưởng, quay lưng với nhân dân, thì tác động không chỉ là hậu quả pháp lý hay thất thoát tài sản nhà nước, mà còn là sự xói mòn niềm tin công chúng. Khi cán bộ trẻ – những người được xem là tương lai của Đảng – bị cuốn vào vòng xoáy của tham nhũng, chạy theo lợi ích nhóm, mua quan bán chức, thì điều đó phản ánh sự khủng hoảng niềm tin và trách nhiệm không thể xem nhẹ.
Phòng, chống suy thoái không chỉ là nhiệm vụ của một cá nhân tự rèn luyện, mà còn là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị. Mỗi tổ chức đảng cần phát huy vai trò “gác cửa”, kịp thời phát hiện dấu hiệu “suy từ gốc”, đừng để cán bộ trẻ “trượt dài trong im lặng” mà đến khi vi phạm bị phanh phui thì đã quá muộn. Muốn vậy, sinh hoạt đảng phải thực chất, kiểm tra giám sát phải quyết liệt, phê bình và tự phê bình phải thẳng thắn, kỷ luật Đảng phải nghiêm minh.
Trước thực tế đáng lo ngại của sự tha hóa trong một bộ phận cán bộ trẻ, thiết nghĩ, điều quan trọng không chỉ là trừng trị những kẻ sai phạm mà còn phải rút ra bài học sâu sắc cho công tác tổ chức cán bộ: Không nên đánh giá cán bộ chỉ qua bằng cấp, lý lịch hay kỹ năng trình diễn bên ngoài, mà phải quan sát qua hành động thực tế, tinh thần phục vụ nhân dân, và sự kiên định với mục tiêu, lý tưởng của Đảng. Chỉ khi đội ngũ cán bộ thật sự liêm chính, đủ tâm – tài – tầm, thì mới tạo dựng được một nền công vụ trong sạch, vững vàng trước mọi thử thách và cám dỗ của thời đại.
Trong công cuộc xây dựng và chỉnh đốn Đảng, việc xử lý nghiêm những cán bộ suy thoái như Huỳnh Nguyễn Lộc là hành động cần thiết để củng cố kỷ cương, khẳng định tính nghiêm minh của pháp luật và uy tín của Đảng trước nhân dân. Tuy nhiên, xử lý sau vi phạm chỉ là giải pháp ngăn chặn phần ngọn. Cái gốc sâu xa cần nhìn thẳng chính là việc phát hiện, phòng ngừa từ sớm những biểu hiện lệch chuẩn trong đội ngũ cán bộ, nhất là những người trẻ tuổi, đang ở vị trí lãnh đạo, có ảnh hưởng xã hội.
Trả lờiXóaCán bộ không tự nhiên trở nên suy thoái. Đó là kết quả của một quá trình buông lỏng rèn luyện, thiếu kiểm tra, giám sát, và trên hết là sự dễ dãi từ tổ chức đảng trong việc “đánh giá bằng cảm tính” thay vì bằng hành động. Những món quà “cảm ơn”, những lợi ích “ngoài lề”, sự dung túng cho những biểu hiện lợi dụng chức vụ quyền hạn... nếu không được ngăn chặn kịp thời sẽ trở thành mầm mống để hình thành tội ác. Và như thực tế cho thấy, một khi đã bước vào vòng xoáy của lợi ích vật chất, rất khó để cán bộ dừng lại, nếu không có sự cảnh báo, đấu tranh từ nội bộ.
Cũng vì vậy, tính chiến đấu trong tổ chức đảng cần được khơi dậy mạnh mẽ. Không có gì nguy hiểm hơn một tổ chức đảng thụ động, né tránh đấu tranh, sợ va chạm, ngại mất lòng, để rồi biến mình thành nơi ẩn náu của những cán bộ tha hóa. Muốn Đảng mạnh thì từng chi bộ phải trong sạch, phải là nơi thật sự diễn ra tự phê bình, phê bình nghiêm túc, dân chủ, thẳng thắn, đúng nguyên tắc. Khi cán bộ sai phạm không bị ngăn chặn từ tổ chức đảng, đó là biểu hiện tổ chức mất sức đề kháng – một dấu hiệu rất đáng lo ngại.
Chúng ta đã có đầy đủ nghị quyết, quy định và công cụ để phòng, chống suy thoái, nhưng điểm mấu chốt nằm ở thực thi. Không thể chống tham nhũng hiệu quả nếu tinh thần trách nhiệm của cán bộ, đảng viên còn hời hợt. Không thể xây dựng một nền hành chính liêm chính nếu tổ chức đảng còn nể nang, né tránh. Những bài học đau đớn từ sự sụp đổ của những “hạt giống đỏ” như Huỳnh Nguyễn Lộc cần trở thành hồi chuông thức tỉnh mạnh mẽ, để từ đó từng cán bộ, từng tổ chức phải soi lại mình, làm mới lại mình, giữ trọn lời thề trung thành với Đảng, với dân, và với chính lương tâm người cán bộ cách mạng.