50 năm - vẫn những luận điệu chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc

Thứ Hai, 21/04/2025, 07:11

Tháng Tư lịch sử, cả dân tộc Việt Nam đang cùng sống lại những năm tháng hào hùng của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, hàng triệu trái tim rung động khoảnh khắc thống nhất non sông của cuộc Tổng tiến công nổi dậy mùa Xuân năm 1975.

Trong câu chuyện của ông bà, cha mẹ và tiết học ở trường, thầy cô kể về những cuộc hành quân suốt đêm không ánh đèn, những người lính ngã xuống trước ngày thống nhất non sông khi tuổi đời còn xanh, kể về bức thư cuối cùng viết vội trên ba lô, về chiếc xe tăng số 390 húc đổ cánh cổng Dinh Độc Lập, khép lại một thời chia cắt…

Đại thắng mùa Xuân 1975 là thắng lợi mang tầm vóc quân sự vĩ đại, là biểu tượng sáng ngời của lòng yêu nước, ý chí kiên cường, bất khuất và khát vọng cháy bỏng về tự do, hòa bình của dân tộc Việt Nam. Đây là chiến thắng của chính nghĩa, là niềm tự hào bất diệt của một dân tộc nhỏ bé nhưng đầy dũng khí, đã dũng cảm đứng lên, đánh đổ ách thống trị, giành lại độc lập và tự do và quyết chí bảo vệ nền độc lập tự do, bảo vệ sự thống nhất của non sông gấm vóc.

50 năm - vẫn những luận điệu chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc -0
Không có gì có thể cản bước đi của một dân tộc có truyền thống đại đoàn kết để trường tồn và phát triển. (Ảnh minh họa. Nguồn chinhphu.vn)

Mỗi bước tiến của quân và dân ta trong trận chiến lịch sử ấy đã vang lên như một khúc tráng ca bất diệt, khẳng định sức mạnh, ý chí và niềm tin không gì có thể lay chuyển của dân tộc Việt Nam. Đại thắng mùa Xuân 1975 đi vào lịch sử thế giới với tính chất là một chiến thắng vĩ đại của thế kỷ XX. Thế giới nhắc đến ngày 30/4 là một sự kiện có tầm ảnh hưởng quốc tế sâu rộng.

Thế nhưng, đi ngược lại với sự thật và chính nghĩa, các luận điệu trên nhiều phương tiện truyền thông vẫn không ngừng rêu rao, “bẻ lái” bản chất cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước và chiến thắng 30/4. Gần đây, họ tiếp tục tung ra những luận điệu:

Một là, xuyên tạc cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của nhân dân ta là cuộc nội chiến “huynh đệ tương tàn” giữa hai miền; rằngcuộc chiến tranh này “hoàn toàn vô nghĩa”,“đáng lý đã không xảy ra, nó có thể tránh được”. Tráo trở hơn, họ đổ lỗi trách nhiệm thuộc về Đảng Cộng sản Việt Nam đã “đẩy người dân vô tội vào cuộc chiến đẫm máu, đau thương”; quy kết vì miền Bắc cộng sản “xâm lược miền Nam” nên Mỹ phải “có trách nhiệm bảo vệ đồng minh của mình”; xuyên tạc “Tháng Tư đen”, ngày 30/4 là ngày “quốc hận”.

Những luận điệu công kích đó không mới, được lặp lại hằng năm, nhưng được làm nóng ở phương thức thể hiện, thông qua những chiêu trò như hội nghị, hội luận trực tuyến, thảo luận bàn tròn, phỏng vấn, ghi hình… một cách thô thiển, sau đó gán ghép, đưa ra những phát biểu, những luận điệu xuyên tạc, bôi nhọ lịch sử. Không chỉ đơn thuần để xuyên tạc, phủ nhận tầm vóc, ý nghĩa và giá trị của chiến thắng, các đối tượng còn hướng lái, quy kết “trách nhiệm” chống phá sự lãnh đạo của Đảng, gieo rắc hận thù, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, chia rẽ người Việt Nam ở trong nước với người Việt Nam định cư, sinh sống ở nước ngoài, hạ uy tín, phá hoại các mối quan hệ quốc tế của Việt Nam nói chung, mối quan hệ ngày càng tốt đẹp giữa Việt Nam và Hoa Kỳ nói riêng.

Những luận điệu đó đã xuyên tạc, bôi đen sự thật lịch sử. Đảng và nhân dân ta chưa bao giờ muốn chiến tranh. Từ ngàn xưa, các triều đại phong kiến Việt Nam đã thi hành chính sách hoà hiếu thực lòng, nhân văn, nhân đạo để giữ gìn hòa bình, hoà hiếu, ngăn ngừa chiến tranh từ xa. Phát huy truyền thống ngoại giao hoà hiếu, khi đối mặt với thực dân Pháp, lực lượng lục quân mạnh nhất nhì châu Âu, Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tìm các giải pháp hoà hoãn, nhân nhượng trước khi bắt buộc phải đứng lên chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.

Sau khi Hiệp định Geneve được ký kết, Việt Nam nghiêm túc thi hành các điều khoản, đấu tranh chính trị ôn hòa, hướng tới giải pháp tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Song, Mỹ và chính quyền Ngô Đình Diệm đã cố tình xé bỏ Hiệp định Geneve và gây ra một cuộc chiến hao người tốn của bậc nhất trong lịch sử nhân loại. Sự kiên nhẫn của nhân dân Việt Nam đủ minh chứng rằng một dân tộc yêu chuộng hoà bình đã kiên trì gìn giữ độc lập, nhưng khi kẻ thù buộc ta phải cầm súng thì cả dân tộc đã quyết tâm bảo vệ nền độc lập đó bằng mọi giá.

Cần khẳng định rõ hơn, cuộc đấu tranh nhằm thống nhất đất nước của dân tộc Việt Nam từ năm 1954 đến năm 1975 là cuộc đấu tranh chống ngoại xâm, đồng thời đấu tranh nhằm đánh bại những thế lực ngả theo quân xâm lược, đi ngược lại lợi ích quốc gia - dân tộc và nguyện vọng nhân dân. Trên bình diện quốc tế, đó là một bộ phận của cuộc đấu tranh của các dân tộc bị áp bức nhằm khẳng định và bảo vệ quyền tự quyết của dân tộc mình.

Hai là, các đối tượng xuyên tạc Chiến thắng 30/4 là “Ngày quốc hận”, “Tháng Tư đen”, vu cáo Việt Nam cộng sản đã “xử thẳng tay với người Việt”, buộc hàng triệu người phải vượt biển ra đi, hàng nghìn người bỏ mạng… Thế nhưng, sự thật là: Trong những ngày cuối cùng của cuộc kháng chiến, phía Quân Giải phóng đã để cho các máy bay địch, binh tướng Việt Nam Cộng hòa, người dân di tản khỏi miền Nam Việt Nam.

Theo báo cáo của Không quân Hoa Kỳ, quân Giải phóng đã chiếm được đài radar tại căn cứ Không quân Biên Hòa vào ngày 25/4 và soi được hầu khắp những chiếc máy bay đưa người di tản từ đất liền ra các chiến hạm. Tên lửa SAM do Liên Xô viện trợ cho lưới lửa phòng không không quân của Việt Nam cũng sẵn sàng nhưng không có bất cứ một vụ phóng tên lửa nào được chỉ thị, đài radar chỉ có hoạt động theo dõi chứ không có động thái gây chiến.

Nhà báo Thomas G. Tobin trong cuốn Last flight from Saigon cho biết, phía Việt cộng dường như không có động thái nào ngăn cản hay tấn công đoàn người di tản, họ chỉ muốn tiến vào Sài Gòn và nhanh chóng kết thúc cuộc chiến. Có một lệnh ngầm được thực hiện bởi các Ủy ban cách mạng rằng không ngăn cản hay dùng bạo lực nếu có những đoàn người muốn ra đi.

Tướng Nguyễn Cao Kỳ - Phó Tổng thống chế độ cũ Việt Nam Cộng hòa, trong phỏng vấn nói về ngày 30/4/2004 đã lên tiếng phê phán những người hải ngoại có quan điểm “phục quốc”, ông nói rõ rằng, Tổ quốc Việt Nam có mất cho Tây, cho Tàu đâu mà nói là phục quốc, chưa kể 3 triệu người hải ngoại không thể nhân danh cho Tổ quốc và khuyến cáo “nếu biết suy nghĩ thì hãy ngồi im, đừng đi theo một lũ hám danh, hám lợi rồi lừa gạt mọi người”… Và sự thật lịch sử là, nhiều người Việt bên kia chiến tuyến từng tuyên bố “không đội trời chung với cộng sản” nay đã quay về quê cha đất tổ, rũ bỏ thù hằn và được Tổ quốc mở rộng vòng tay đón nhận.

Chúng ta khép lại lịch sử, Việt Nam đã bình thường hóa với Mỹ, đã thiết lập mối quan hệ đối tác chiến lược toàn diện (năm 2023), đã thực hiện chủ trương hòa hợp dân tộc là thể hiện sâu sắc bản chất nhân văn, tốt đẹp của chế độ nhằm hàn gắn vết thương chiến tranh, phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, chung tay kiến thiết, xây dựng đất nước, thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh, toàn thể nhân dân và kiều bào yêu nước khắp thế giới đều là bộ phận khăng khít không thể tách rời của dân tộc Việt Nam.

Các chủ trương, chính sách phát triển kinh tế, chăm lo an sinh xã hội cho toàn dân đều được thực hiện dân chủ, bình đẳng với mọi đối tượng thụ hưởng, không phân biệt sắc tộc, tôn giáo, thành phần xuất thân. Thực tế này bác bỏ luận điệu thù hằn dân tộc, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân.

Ba là, những ngày qua, một nhóm đối tượng đăng tin phê phán Đảng, Nhà nước tổ chức lễ kỷ niệm trang trọng, tốn kém trong khi người dân, doanh dân “sắp sạt nghiệp hàng loạt vì Mỹ áp thuế cao”. Các đối tượng kêu gọi “dừng các hoạt động chào mừng, kỷ niệm”, cho rằng những hoạt động như mít tinh, gặp mặt, treo cờ, băng rôn, ca múa nhạc, các lực lượng vũ trang kéo về miền Nam duyệt binh là “rầm rộ không cần thiết”. Đó là suy nghĩ sai trái của những quan điểm cố tình đánh tráo bản chất cuộc kháng chiến, hạ thấp giá trị, ý nghĩa lịch sử  để xuyên tạc Chiến thắng 30/4 cũng như các hoạt động chào mừng, kỷ niệm. 

“Nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục, tương lai sẽ bắn vào anh bằng đại bác”, lịch sử đã trôi qua nhưng ý nghĩa vẫn vẹn nguyên, sâu sắc với hiện tại và tương lai. Nhận thức sâu sắc ý nghĩa của ngày lễ lớn, đặc biệt dịp kỷ niệm chẵn 50 năm, đặt trong bối cảnh đất nước bước vào kỷ nguyên phát triển mới, hơn bao giờ hết cần sức mạnh đồng lòng của toàn dân, do đó Đảng, Nhà nước đã chủ trương tổ chức lễ kỷ niệm cấp quốc gia 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025), là dịp làm sâu sắc hơn các giá trị lịch sử và truyền thống, giáo dục lý tưởng cách mạng, hun đúc ý chí tự hào, tự tôn dân tộc và tinh thần đoàn kết.

Qua đó góp phần củng cố và bồi đắp niềm tin của nhân dân vào sự nghiệp đổi mới đất nước và hội nhập quốc tế dưới sự lãnh đạo của Đảng nhằm phát huy sức mạnh đại đoàn kết, hiện thực hóa khát vọng xây dựng đất nước ngày càng phồn vinh, hạnh phúc.

Bộ Chính trị, Ban Bí thư đặt ra yêu cầu rất cao đối với việc tổ chức các hoạt động kỷ niệm 50 năm ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước phải tương xứng với tầm vóc và ý nghĩa lịch sử trọng đại của sự kiện. Trọng tâm là các hoạt động lớn ở cấp Trung ương, vừa phải có ý nghĩa tri ân, giá trị tuyên truyền, giáo dục cao về chính trị tư tưởng, vừa phải mới, hấp dẫn, làm lay động lòng người, lan tỏa toàn Đảng và xã hội; bảo đảm thiết thực, an toàn, tiết kiệm, hướng tới người dân, để người dân được thụ hưởng.

Tiếp nối truyền thống hào hùng của lịch sử dân tộc, trong không khí kỷ niệm ngày lễ lớn, Hội nghị Trung ương 11, khoá XIII đã thống nhất những quyết sách lịch sử trong giai đoạn cách mạng mới của nước ta, chuẩn bị mọi điều kiện thuận lợi để đất nước tự tin bước vào giai đoạn phát triển “thần tốc”, “táo bạo”, trong đó, bài học kinh nghiệm Đảng vận dụng là “lấy dân làm gốc”, mang lại cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc cho nhân dân như lời Chủ tịch Hồ Chí Minh căn dặn.

Vì vậy, cán bộ, đảng viên, nhân dân hoàn toàn tin tưởng sự lãnh đạo của Đảng, đồng tình, đồng sức, đồng lòng hợp thành nguồn sức mạnh to lớn xây dựng và phát triển đất nước. Đồng thời, không ngừng nâng cao tinh thần cảnh giác, phản bác luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, phản động, không để chúng có cơ hội chia rẽ khối đại đoàn kết vốn mạnh mẽ như khí thế của toàn Đảng, toàn quân trong đại thắng mùa Xuân năm 1975.

Lê Mai Trang 

3 nhận xét:

  1. Tháng Tư – khi cả dân tộc Việt Nam như sống lại trong khí thế sục sôi của những ngày tháng lịch sử – là dịp để mỗi người chúng ta nhìn lại với niềm tự hào về một chiến thắng vĩ đại mang tầm vóc thời đại: Đại thắng mùa Xuân 1975. Đó không chỉ là kết quả của một cuộc chiến tranh giành độc lập mà còn là biểu tượng rực rỡ nhất của khát vọng hòa bình, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của dân tộc ta sau hơn một thế kỷ bị chia cắt và áp bức.

    Thế nhưng, giữa không khí tri ân và tưởng nhớ ấy, một số thế lực thù địch, phản động lại cố tình xuyên tạc sự thật lịch sử, bẻ cong bản chất cuộc kháng chiến chính nghĩa của nhân dân ta. Họ dùng những ngôn từ lạc lõng như “cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn”, “Tháng Tư đen”, “quốc hận”, nhằm phủ nhận chính nghĩa của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Đáng tiếc hơn, những luận điệu đó không hề mới, nhưng vẫn được lặp đi lặp lại với hình thức tinh vi hơn, thông qua truyền thông xã hội, diễn đàn hải ngoại, và các hoạt động núp bóng “tự do ngôn luận”.

    Cần phải khẳng định rõ rằng: Chiến thắng 30/4/1975 là kết tinh của lòng yêu nước, của bản lĩnh và khí phách Việt Nam. Đây không phải là một cuộc chiến tranh “huynh đệ tương tàn” như họ gán ghép, mà là cuộc chiến tranh chính nghĩa nhằm đập tan ách thống trị của chủ nghĩa thực dân mới do Mỹ hậu thuẫn và thực hiện trên mảnh đất Việt Nam. Không phải ngẫu nhiên mà thế giới gọi chiến thắng 30/4 là một trong những sự kiện quân sự quan trọng nhất của thế kỷ XX. Sự thật lịch sử không thể bị đánh tráo: chính Mỹ đã xé bỏ Hiệp định Geneve, dựng lên một chính quyền tay sai, chia cắt đất nước, biến miền Nam Việt Nam thành tiền đồn chống phá miền Bắc. Nhân dân ta buộc phải đứng lên, không phải để “xâm lược miền Nam” mà để thống nhất đất nước, giành lại độc lập và toàn vẹn lãnh thổ.

    Họ còn viện dẫn những dòng người vượt biển để quy kết rằng Việt Nam “trả thù” sau ngày thống nhất. Nhưng thực tế thì sao? Cả thế giới đều biết rằng, sau khi tiến vào Sài Gòn, Quân Giải phóng không hề tiến hành các chiến dịch trả thù. Không một quả tên lửa, không một cuộc oanh kích nào ngăn cản đoàn người di tản bằng máy bay, tàu biển. Bằng chứng được chính các tài liệu của Không quân Mỹ và các nhà báo phương Tây công bố, thậm chí nhiều nhân chứng từng phục vụ cho chính quyền cũ đã xác nhận. Những người rời khỏi quê hương là vì tâm lý hoảng loạn, bởi họ đã bị tuyên truyền rằng "cộng sản sẽ trả thù", nhưng rồi chính họ – khi thấu hiểu sự thật – đã quay về với quê cha đất tổ, với khát vọng hòa giải và đoàn tụ.

    Ngày hôm nay, chúng ta không chỉ kỷ niệm một chiến thắng mà còn khẳng định bản lĩnh, tinh thần đoàn kết và tư tưởng nhân văn của dân tộc Việt Nam. Việc thiết lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện giữa Việt Nam và Hoa Kỳ là minh chứng rõ ràng cho tầm vóc, trí tuệ và thiện chí hòa hợp dân tộc của Đảng và Nhà nước ta. Chúng ta gác lại quá khứ, nhưng không quên quá khứ. Chúng ta hòa giải, nhưng không chấp nhận sự xuyên tạc và phản bội lịch sử.

    Lịch sử không thể bị phủ nhận chỉ bằng vài lời vu cáo, không thể bị bóp méo bằng những chương trình hội luận giả danh học thuật. Bởi ký ức về một dân tộc đứng lên từ tro tàn, về hàng triệu người đã ngã xuống cho nền hòa bình hôm nay, vẫn sẽ mãi mãi sống trong lòng những người con yêu nước. Và mỗi một hoạt động kỷ niệm long trọng nhân 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước không chỉ là sự tri ân mà còn là lời nhắc nhở: Không ai có quyền xuyên tạc lịch sử, không ai có quyền chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam.

    Trả lờiXóa
  2. Tháng Tư về không chỉ là dấu mốc lịch sử của một dân tộc giành lại độc lập, mà còn là lời nhắc nhở về lòng kiên cường, tinh thần đại đoàn kết và khát vọng hòa bình của nhân dân Việt Nam. Chiến thắng 30/4/1975 là kết quả tất yếu của một quá trình đấu tranh chính nghĩa, với sự hy sinh máu xương của biết bao thế hệ người Việt Nam. Trong ánh sáng của chính nghĩa và niềm tự hào dân tộc, không một thế lực nào có thể phủ nhận được tính chính danh của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

    Tuy nhiên, thật đáng tiếc và đáng lo ngại khi vẫn có những cá nhân, tổ chức, hội nhóm cố tình xuyên tạc, bóp méo lịch sử, biến chiến thắng 30/4 thành một ngày bị gọi sai lệch là “quốc hận” hay “tháng Tư đen”. Họ cố tình gán ghép cuộc kháng chiến của dân tộc ta thành “nội chiến”, phủ nhận sự can thiệp sâu rộng, toàn diện của đế quốc Mỹ – quốc gia đã đổ hàng triệu quân, hàng tỷ đô la, hàng trăm nghìn tấn bom đạn xuống Việt Nam để hòng biến miền Nam thành tiền đồn chống cộng ở châu Á. Lịch sử đã được chứng minh bằng máu và nước mắt, bằng tài liệu quốc tế, bằng lời kể của chính người trong cuộc – không ai có thể lật ngược được sự thật ấy.

    Đáng chú ý hơn, những luận điệu chống phá còn nhắm vào chính chủ trương hòa hợp, hòa giải dân tộc của Đảng và Nhà nước ta. Họ cố tình chia rẽ người Việt trong và ngoài nước, chia rẽ mối quan hệ Việt - Mỹ bằng cách gợi lại hận thù, phủ nhận thực tế là Việt Nam hôm nay đã là đối tác chiến lược toàn diện của Mỹ – điều không thể có nếu Việt Nam là một đất nước “cộng sản thù hằn”. Sự thật là: chính chúng ta đã chọn cách khép lại quá khứ để hướng tới tương lai. Còn những ai cố níu kéo thù hận, kích động chia rẽ thì chính họ đang đi ngược dòng chảy lịch sử, đi ngược lòng dân và xu thế của thời đại.

    Chiến thắng 30/4 là sự kết tinh của trí tuệ, bản lĩnh và lòng yêu nước của cả dân tộc Việt Nam. Đó là niềm tự hào, không phải là điều phải xấu hổ hay giấu giếm. Và mỗi lần kỷ niệm ngày thống nhất đất nước là dịp để chúng ta nhắc nhớ: lịch sử là thiêng liêng, không ai được phép xúc phạm. Những giọng điệu xuyên tạc chỉ càng cho thấy sự yếu ớt và tuyệt vọng của những kẻ đã đánh mất lòng tin vào nhân dân và chính nghĩa.

    Trả lờiXóa
  3. Ngày 30/4 mãi mãi là một mốc son chói lọi trong lịch sử dân tộc Việt Nam – một ngày của hòa bình, của đoàn tụ non sông, của lòng quả cảm và tinh thần quật khởi. Trong ký ức của mỗi người dân Việt Nam, từ thế hệ đi qua chiến tranh đến lớp trẻ hôm nay, chiến thắng mùa Xuân năm 1975 là hiện thân của sức mạnh dân tộc, của lòng nhân ái và bản lĩnh kiên cường trước sự xâm lược tàn bạo.

    Vậy mà, bất chấp những sự thật lịch sử không thể phủ nhận, một số thế lực phản động vẫn tiếp tục rêu rao, xuyên tạc bản chất cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước. Họ đánh tráo khái niệm, gọi cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ – cuộc chiến tranh chính nghĩa được cả thế giới ủng hộ – là “nội chiến”, là “một sai lầm không đáng có”, thậm chí là “tội ác”. Họ thổi phồng một số hiện tượng đơn lẻ để quy chụp cả một cuộc chiến đấu chính nghĩa của cả dân tộc. Tệ hại hơn, họ dựng lên các hình ảnh xuyên tạc về “sự trả thù”, “sự đàn áp sau giải phóng”, cố tình bôi đen bức tranh lịch sử đã được chứng minh minh bạch suốt hàng chục năm qua.

    Chúng ta cần nhấn mạnh rằng: chiến tranh là điều không ai mong muốn, nhưng khi đất nước bị chia cắt, khi chính quyền tay sai được dựng lên bởi thế lực ngoại bang, nhân dân Việt Nam buộc phải đứng lên giành lại độc lập. Sự chính nghĩa ấy đã được lịch sử thế giới ghi nhận. Việc hàng triệu người ngã xuống là nỗi đau của dân tộc – nhưng đó cũng là niềm kiêu hãnh bất diệt về sự hy sinh cao cả để đổi lấy hòa bình hôm nay.

    Cũng đừng quên rằng, chính sách hòa hợp dân tộc sau ngày thống nhất đã mở rộng vòng tay đón nhận cả những người từng đối đầu trong chiến tuyến. Rất nhiều trí thức, quân nhân chế độ cũ đã ở lại, cống hiến cho đất nước. Ngày nay, cộng đồng người Việt ở hải ngoại được coi là bộ phận không thể tách rời của dân tộc. Vậy thì, ai là người đang cố tình chia rẽ, hận thù, ai đang nhân danh “tự do” để bóp méo sự thật?

    Chúng ta kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam không chỉ để tri ân những người đã hy sinh, mà còn để nhắc nhở rằng: không có sức mạnh nào lớn hơn sự đoàn kết. Những kẻ xuyên tạc lịch sử sẽ bị sự thật đánh bại. Và dân tộc Việt Nam – với lịch sử kiên cường, khát vọng vươn lên – sẽ không để bất kỳ thế lực nào phá vỡ khối đại đoàn kết toàn dân mà cha ông đã dày công xây dựng.

    Trả lờiXóa