Phản bác quan điểm cho rằng: “một đảng duy nhất lãnh đạo thì không có dân chủ”

Văn Khoa

Cứ mỗi khi Đảng ta chuẩn bị tiến hành Đại hội Đại biểu toàn quốc thì các thế lực thù địch, các phần tử cơ hội chính trị lại liên tiếp tung lên mạng xã hội và đăng tải ở một số tờ báo bằng tiếng Việt ở nước ngoài những luận điệu sai trái nhằm chống phá Đảng và Nhà nước ta, hòng làm mất lòng tin của quần chúng vào Đảng và Nhà nước ta. Gần đây, các thế lực thù địch và các phần tử cơ hội chính trị tung lên mạng xã hội tuyên truyền luận điệu: ở quốc gia mà chỉ có một đảng duy nhất lãnh đạo như Việt Nam thì không có dân chủ, sẽ đưa đất nước, dân tộc đi vào ngõ cụt!

Phải chăng chế độ một đảng cầm quyền là mất dân chủ. Nếu chỉ nhìn vào hiện tượng thì đã có lúc, có nơi một số đảng cầm quyền ở các nước xã hội chủ nghĩa Liên Xô và Đông Âu có tình trạng mất dân chủ trong nội bộ đảng và trong quá trình lãnh đạo đất nước, dẫn tới sự sụp đổ của mô hình chủ nghĩa xã hội hiện thực ở các nước này vào những năm 90 của thế kỷ XX. Với cách nhìn khách quan, biện chứng và tinh thần học hỏi, Đảng ta đã nhận ra điều này và coi đó là một bài học trong quá trình lãnh đạo đất nước, như V.I. Lênin đã khẳng định: Quan liêu và xa dân là một nguy cơ của bất cứ đảng cầm quyền nào; nhưng sẽ là sai lầm, nếu chỉ nhìn vào hiện tượng đơn lẻ mà suy ra bản chất của chế độ.

Dân chủ xuất hiện cùng với sự xuất hiện của nhà nước, do đó không bao giờ có một thứ dân chủ “thuần túy”, dân chủ bao giờ cũng mang bản chất giai cấp sâu sắc. Nền dân chủ vô sản gắn chặt với cuộc đấu tranh vì chủ nghĩa xã hội, cho nên, nó chỉ thể được thực hiện bằng con đường thiết lập quyền lãnh đạo của giai cấp vô sản đối với toàn thể xã hội thông qua đội tiền phong của nó là Đảng Cộng sản. Chỉ có giai cấp vô sản và đội tiền phong của mình với cơ sở xã hội rộng lớn là quảng đại nhân dân lao động và mục tiêu giải phóng giai cấp, giải phóng lao động, giải phóng xã hội và giải phóng con người mới có khả năng thiết lập được một nền chuyên chính vừa đảm bảo dân chủ cũng như các lợi ích căn bản khác của đông đảo quần chúng lao động, vừa triệt tiêu mọi khả năng phục hồi chế độ bóc lột và nô dịch.

Đa nguyên chính trị và đa đảng đối lập là nét đặc trưng của thể chế chính trị tư sản trên thế giới hiện nay. Nói chung, ở các nước tư bản, về hình thức thì các đảng chính trị đều “tự do”, “bình đẳng” trong cuộc đấu tranh nghị trường và đều có khả năng trở thành đảng cầm quyền, nhưng trong thực tế thì chỉ có các đảng lớn, có thế lực, được sự hậu thuẫn của các tập đoàn tư bản độc quyền mới có khả năng chiến thắng. Mặt khác, chế độ đa đảng ở phương Tây, xét trong thực chất, cũng là dựa trên cơ sở nhất nguyên chính trị, vì tất cả các đảng cánh hữu đều nhằm phục vụ chế độ tư bản.

Tính giai cấp của nền dân chủ phương Tây được thể hiện thông qua vị trí của tiền bạc ngày càng trở thành yếu tố quyết định trong đời sống chính trị. Cái gọi là “nền dân chủ Mỹ” chỉ là nền dân chủ của nhà giàu. Tờ Thời báo Tài chính (Anh) ngày 25-11-2000 viết: “cuộc bầu cử năm 2000 đã cho thấy rõ nền dân chủ Mỹ có thể bán cho những người trả giá cao nhất”. Có thể gọi đó là nền dân chủ đấu giá. Tờ Thế giới (Tây Ban Nha) cùng ngày 25-11-2000 đã ví thói mê tiền như là “căn bệnh ung thư của nền dân chủ Mỹ”. Một chính quyền được tạo lập bởi đồng tiền thì tất yếu phải hướng đến phục vụ những kẻ nhiều tiền, chứ không thể là “một chính quyền của tất cả mọi người” mà các lý luận gia tư sản của họ rêu rao.

Như vậy, dân chủ hay không dân chủ không phụ thuộc vào số lượng các đảng chính trị, vào việc có áp dụng hay không áp dụng chế độ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Trong từng thời điểm cụ thể, Nhà nước nói riêng và xã hội nói chung đều phải do một đảng lãnh đạo. Có hay không có dân chủ, dân chủ được thực hiện ở trình độ cao hay thấp, tất cả phụ thuộc vào bản chất của đảng cầm quyền, chứ không phụ thuộc vào số lượng nhiều hay ít các đảng phái chính trị.

Ở nước ta, thực hiện quyền làm chủ của nhân dân, phát huy dân chủ xã hội chủ nghĩa là quy luật hình thành, phát triển, là tôn chỉ, mục đích hoạt động của nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, là người đại diện chân chính duy nhất cho lợi ích và nguyện vọng của nhân dân lao động trong cuộc đấu tranh bảo vệ quyền sống, quyền tự do, dân chủ và hạnh phúc của nhân dân. Đó là các quyền: sử dụng tư liệu sản xuất, quyền có công ăn việc làm, quyền học tập và hưởng thụ văn hóa, quyền tham gia quản lý nhà nước, giám sát cán bộ, đảng viên, công chức và cơ quan nhà nước, quyền đóng góp ý kiến vào các chủ trương, chính sách, pháp luật, bày tỏ ý kiến về các hiện tượng tích cực và tiêu cực trong đời sống xã hội… Vì vậy, luận điệu cho rằng, “một quốc gia chỉ có một đảng duy nhất lãnh đạo như Việt Nam thì không có dân chủ” là không có căn cứ, thậm chí là phản khoa học, vì thực tế ở Việt Nam hiện nay đang chứng minh điều ngược lại.

Các thế lực thù địch, các phần tử cơ hội chính trị tuyên truyền luận điệu trên đây nhằm mục đích hạ thấp uy tín của Đảng và Nhà nước ta, tiến tới xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội. Đặc biệt, trong thời điểm diễn ra Đại hội đảng các cấp tiến tới Đại hội đảng toàn quốc lần thứ XIV của Đảng và trong tình hình tinh gọn bộ máy, sắp xếp lại đơn vị hành chính “sắp xếp lại giang sơn” hiện nay, các thế lực thù địch và các phần tử cơ hội chính trị càng điên cuồng chống phá. Trong đó, chúng sử dụng các trang mạng xã hội để tập trung đả phá hệ thống lý luận và nền tảng tư tưởng của Đảng, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, tuyên truyền, phá hoại việc thực hiện đường lối chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước. Chúng tăng cường tuyên truyền những thông tin sai lệch nhằm kích động nhân dân đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ điều 4 Hiến pháp nhằm tạo cơ hội cho các nước tư bản phương Tây dễ dàng thực hiện mưu đồ chính trị của chúng. Chúng đưa ra các tuyên bố về tôn giáo, nhân quyền ở Việt Nam trái với thực tế để cho rằng, chế độ một đảng lãnh đạo ở Việt Nam hiện nay đang bóp nghẹt “dân chủ”, làm cho nhân dân bị áp bức, bóc lột, gây ra tình trạng quan liêu, tham nhũng, làm cho đất nước đi vào “ngõ cụt”. Đáng chú ý sự cấu kết, móc nối giữa các phần tử chống đối ở trong nước và ngoài nước ngày càng rõ nét, nhiều đối tượng trong nước đã nhận tiền tài trợ của cá nhân, tổ chức quốc tế để tiến hành các hoạt động phá hoại tư tưởng, biểu tình, bạo động.

Tình hình thế giới, khu vực và trong nước trong những năm tới có thể sẽ có những diễn biến phức tạp, đặc biệt là những biến động về kinh tế và an ninh chính trị ở các nước, do đó, các thế lực thù địch vẫn tiếp tục tiến hành những hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước và cách mạng nước ta nhằm phủ định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, gây mâu thuẫn, chia rẽ trong nội bộ để thực hiện mưu đồ chính trị của chúng bằng các phương thức, thủ đoạn ngày càng tinh vi, xảo quyệt.

Bằng các phương thức, thủ đoạn khác nhau các thế lực thù địch đang tìm mọi cách tuyên truyền tư tưởng sai trái, thù địch để chống phá cách mạng nước ta, làm suy yếu vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam để ngày càng phụ thuộc vào các nước tư bản phương Tây. Luận điệu một đảng duy nhất lãnh đạo thì không có dân chủ, sẽ đưa đất nước, dân tộc đi vào ngõ cụt rõ ràng là đi ngược lại với thực tế và chính nghĩa cần kiên quyết đấu tranh, bác bỏ./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét